Đường ngoài kia bao lâu nhưng chẳng ai cho taMột tình yêu từ lâu vẫn mong chờAi hứa yêu trăm năm vội quay lưng cất bướcVì giờ đây tôi cũng đã trắng tayLời nói đưa ta tận mây xanhĐừng tin đừng nghe quá hoang thươngNhững lời nhân gian đào biếnCó mấy phần để được đáng tinGục ngãi nhưng không một ai đừngTình thân là điều duy nhấtĐể ta dùng chân vâu vĩChỉ ta không còn chỉ mới yêu ra rằngKhi ổn khi đau không còn ai hỏi thêm bóng đàLúc tiên tiêu tháng ngang,hãng thu vui xa đạRồng nhật xa, vui vời ruột đã xê tànRồng đệ tàn rơi trong lòng đau nước mắt ân hậnNghi tôi gia đình từ bao lâu tôi đã lãng quênMai tóc mẹ cha đã phai,đôi mắt vẫn đang hẹn hòTa đời nong đồng bao nhiêu năm chưa thành cơPhù phiếm xa hoa ngoài nhân gianLàm sao làm sao xanh xao đườngMột mãi nhớ dù còn sơNhưng chưa được một hạnh phúc toChẳng có chi đâu mà mơ caoNgoài kia lọc lừa và rối traTìm đâu bình yên nơi ấyMong là nên chi có nhàLời nói đưa ta tận mây xanhĐừng tin đừng nghe quá hoang đườngBiệt lưỡi nhân gian đào liênCó mấy vật đề thuộc năng tinVụt ngã nhưng không một ai nângTình tân là điều duy nhấtĐể ta dừng chân bầu phiếu giấu nát con những lỗi lòng không ăn hẳnChỉ khi ta không còn chỉ mới hiểu ra rằngKhi ôm khi đau không một ai hỏi thăm ngó ngàngLúc tiên tiêu thá gá,ám thu vui xa đãGiờ nhận ra ôi tuổi dân đã xa taSau mệt tương rơi trong lòng đau nước mắt ân hậnNghĩ tới gia đình từ bao lâu tôi đã lãng quênMai tóc mẹ cha đã phai,đôi mắt vẫn đang quenCả đời đông đông bao nhiêu năm chưa thành thơPhù phiếng xa hoa ngoài nhân gian,làm sao làm sao phải sao đượcMột mái nhà dù còn rơi nhưng chưa đừng một cạnh phúc toChẳng có chi đâu mà mơ cao,ngoài kia lọc lừa và dối traTìm đâu bình yên nơi ấy,mong áp niên chỉ có nhàLời nói đưa ta tận mây xanh,đừng tin đừng nghe quá hoang đườngMiệng lưỡi nhân gian đào điên,có mấy phần đề được đáng tinCục ngã nhưng không một ai nâng,tình thân là điều duy nhấtĐể ta đừng chân vào viếu dẫu đã có những lỗi lầm không ăn hẳnĐường ngoài kia bao la nhưng chẳng ai cho ta một tình yêu từ lâu vẫn mong chờAi hứa yêu trăm năm vội quay lưng cất bước vì giờ đây tôi cũng đã trắng tayLời nói đưa tan mây xanh đừng tin đừng nghe quá hoang đườngTiếng lưới nhân gian đào điên có mây phạch mề được đáng tinCục ngãi nhưng không một ai nâng,tình thân là điều duy nhất