Tóc em dài để cài bóng qua ly Mẹ lườm từng bóng bươi trắng em buổi đô Mẹ kể chuyện xưa bóng bươi dưới hoa cao Mẹ dài từng câu hòa lý ca dao Nắng thu tàn nhường vàng sân ngõ trung Nhịp dòng đứa heo hút con nghe buồn Nhưng lưng lừng con mẹ gối trong mò nang Mẹ lên ruộng sâu gặp hai đùi con Em chợt nhớ vườn cao trướng cưa Rồi em chợt nhớ vườn bờ sao heo Mẹ không còn lườm từng bóng bươi trắng Cơn nhẹ gió bóng trắng ruộng đầy sương Em sẽ nhớ vườn cao ấy mãi Và em sẽ nhớ vườn bươi trong đời Để khi nào mùa giàu thu rung la Em lại nhớ bóng bươi rung đầy sương Bóng bươi tôm vườn bươi Đâu nữa để gùi đầu Nhớ câu hòa điệu lý Mang dài điệu lời ru đừng bay Mà mòn mỏi sớt chim trôi bờ dỡ cánh lá Sợ không tìm về cây xưa Sợ không tìm về cây xưa Sợ không tìm không còn về cây xưa cây xưa Rồi em chợt nhớ vườn bờ sao heo Mẹ không còn lườm từng bóng bươi trắng Cơn nhẹ gió bóng trắng ruộng đầy sương Em sẽ nhớ vườn cao ấy mãi Và em sẽ nhớ vườn bươi trong đời Để khi nào mùa giàu thu rung la Em lại nhớ bóng bươi rung đầy sương Bóng bươi tôm vườn bươi Đâu nữa để gùi đầu Nhớ câu hòa điệu lý Mang dài điệu lời ru đừng bay Mà mòn mỏi sớt chim trôi bờ dỡ cánh lá Sợ không tìm về cây xưa Sợ không tìm về cây xưa cây xưa Sợ không tìm không còn về cây xưa cây xưa