với tới em. . Gió nơi miền nhớ nhung dịu êm. Làm anh tự an bài nơi bóng đêm. Cả khi cam chịu vô vàn, kể cả khi anh là tro tàn. Cần một ánh nhìn chỉ cần một ánh nhìn mà đốt thiêu anh nhưng theo sưởi ấm
. Ta đi thật xa cũng sẽ về, tìm lại yêu thương thuần khiết. (Tìm lại yêu thương). Là nơi ta tạm quên những não nề và nhận lấy những an nhiên. (Và nhận lấy những an nhiên). Mùa xuân mang tâm hồn thơ bé
, hu uhh . Chẳng phải nghĩ. Tôi vẫn thấy em sống như cây tầm . Cứ xuôi trái tim theo buồn vui anh ta . Hôm nay chắc em như là rơi xuống nơi vực thẳm. . Mong manh ước mơ vụn vỡ như mặt hồ . Thân em xác
những lời nhắn và gửi, để con phiêu lưu khắp chốn. CHA ƠI. PhanMạnhQuỳnh. Vì sao cha ơi. Chẳng kể con nghe điều cha tiếc nuối. Từ lâu chôn giấu. Khi đã phải quên đam mê đời mình. Để con no ấm cha chật
Thường thì nồng ấm đầy mỗi hoàng hôn . Đợi thuyền thu lưới về neo cuối thôn. Khi anh nắm tay cô bước thong dong dưới hàng dừa. Bên con sóng lao xao thấy nhiêu đây cũng là vừa. Chỉ còn mình cô chiều
. Mười hai bến nước biết bến nào trong. Tuy em đành phải sang ngang. Thương yêu ngày cũ chưa tan. Xin anh đừng oán trách người đị. Vọng Cổ. Không ! Anh nào oán trách chi em phận gái má hồng 12 bến nước
rồi. Tôi đây cũng bước chứ nào phải đâu đứng đợi. Đường phiêu du muôn phương cho tôi tình yêu bao đắm say cả niềm vui nỗi buồn. Thế nhưng một mảnh hồn tôi dường như mắc lại. Nơi hoa mặt trời. . Và làn
như thế. Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay. Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy. Có một người vẫn vậy. Thì ra xa nhau là mất thôi. Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn
lỡ danh phận. Sau lời từ khước, tôi về như lúc trước. Không còn chung bước. Chỉ có thêm đôi vết xước in vào hình hài cuộc đời (hình hài). Nhiều khi tôi không thể nói điều này đúng hay sai. Tôi lại gai
Chiều hoàng hôn buông đang dần phai. Cô đơn lang thang trôi qua hết tháng ngày dài. Khi trong thâm tâm ta luôn biết chẳng có ai kề sát vai mỗi khi. Buồn vui đau đớn gì. Cuộc đời đã cho tôi niềm tin
qua dãy phố xây thêm còn hơi bộn bề. Giờ đưa anh về . Cây đa vẫn đứng nghiêng như ngày tiễn anh đi, . và thôn xóm cũng sang thăm anh ngày an nghỉ bên mẹ. Đừng lo đêm nay pháo kích bom rơi. Đừng lo
miền ta qua cũng nhiều đổi thay. Mộng mơ hoa tuyết khắp trời trắng xoá đôi tà áo bay. Giờ còn bóng dáng hai người an nhiên sau không ít những chênh vênh. Mỉm cười với nhau lần đầu kể từ nỗi đau. Tình
vui. Người yêu ơi. Em mong anh thế thôi. Nước mắt em rơi. Tim em bồi hồi nhiều lắm. Mong qua nhanh tháng năm để bên nhau. Cho em thay nhớ nhung bằng êm ấm. Dẫu biết xa xôi nhưng anh mong em. Vẫn thấy an
Có những cánh hoa. Chưa úa tàn. Ngã từ chiều tối. Phủ quanh người em nằm. Gió lác đác. Bay qua ngó ngàng. Báo tin chẳng vui. Khiến anh chìm sâu thẳm. Bỏ lại dở dang. Những con đường. Mà ta đang đi. Nh
như thế. Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay. Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy. Có một người vẫn vậy. Thì ra xa nhau là mất thôi. Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn
kiếm cùng Mihawk chỉ để giải trí. Sức mạnh tiềm ẩn bên trong con người và bọn họ gọi là Haki. Trong chuyến viếng thăm đến tàu Râu Trắng phần lớn thành viên đều bị ngã quỵ. Người mạnh nhất bấy giờ là Râu
Bài hát Tủi Phận - Tuấn Quỳnh. Thôi em hãy về bên người giàu sang. Còn anh tay trắng cam đành bẽ bàng. Nào đâu *** mơ *** ước. Tình đẹp như người đến trước. Bao đêm dài tủi phận bọt bèo. Yêu chi để