-
Có những cánh hoa. Chưa úa tàn. Ngã từ chiều tối. Phủ quanh người em nằm. Gió lác đác. Bay qua ngó ngàng. Báo tin chẳng vui. Khiến anh chìm sâu thẳm. Bỏ lại dở dang. Những con đường. Mà ta đang đi
-
nay trầm tư. Nhìn thuyền ra khơi mà không gửi ước mơ. Trong cơn rét căm căm áo mong manh dáng nhàu nhàu . Chân đưa bước vô phương gửi đau thương tới đại dương. Lời tạc đá vàng vẫn son sắt chưa mòn. Mộng
-
qua bên em ngỡ ấm êm nhưng là mình anh cảm thấy thế còn em thì ko, anh tự vẽ nên thiên đường, giờ ta chia ly tiếc nuối chi khi tất cả chỉ là tất yếu thôi mà. ĐK Cứ ngỡ đó là một tình yêu như anh mong
-
Bài hát Đưa Con Đi - Phan Mạnh Quỳnh. Lạy chúa con đây xin đến đem con đi vào đời. Lạy chúa cho con làm nhân chứng ở khắp mọi nơi. 2Xin hãy dẫn con đi qua muôn ngàn gian khó. Hành trang trên vai con
-
biệt ly hoặc thật ra chưa bước đến bao giờ, chỉ ở đây vì đồi cao được gặp trăng cho rõ. Datanla ôi Datanla cứ thế rồi mãi bơ vơ không tìm thấy nơi trao ước thề. Anh chờ em cuối đường, chờ em cuối ngày
-
-
rồi. Tôi đây cũng bước chứ nào phải đâu đứng đợi. Đường phiêu du muôn phương cho tôi tình yêu bao đắm say cả niềm vui nỗi buồn. Thế nhưng một mảnh hồn tôi dường như mắc lại. Nơi hoa mặt trời. . Và làn
-
. Mười hai bến nước biết bến nào trong. Tuy em đành phải sang ngang. Thương yêu ngày cũ chưa tan. Xin anh đừng oán trách người đị. Vọng Cổ. Không ! Anh nào oán trách chi em phận gái má hồng 12 bến nước
-
lỡ danh phận. Sau lời từ khước, tôi về như lúc trước. Không còn chung bước. Chỉ có thêm đôi vết xước in vào hình hài cuộc đời (hình hài). Nhiều khi tôi không thể nói điều này đúng hay sai. Tôi lại gai
-
những lời nhắn và gửi, để con phiêu lưu khắp chốn. CHA ƠI. Phan Mạnh Quỳnh. Vì sao cha ơi. Chẳng kể con nghe điều cha tiếc nuối. Từ lâu chôn giấu. Khi đã phải quên đam mê đời mình. Để con no ấm cha chật
-
đau nhẹ tênh giữa trái tim. Nụ cười nước mắt sau những bão giông đã ngủ yên. Và nhìn lại xem ta đang hạnh phúc với chính ta ngày hôm nay. Có khi bước không chung đường vậy lại hay. Cảnh xưa nơi cũ những
-
nhằn. Chát đắng mồ hôi mẹ cha . Để cho những trái cây thành hình. Khi tan học tôi về nhanh . Vườn sai trĩu giữa nơi nhà mình. Ôi không sao quên đi hương thơm đầu mùa. Ngọt ngào nuôi dưỡng ngày thơ
-
Hãy cứ nép phía sau anh nhé Hãy nghiêng vai tựa đầu Anh sẽ đưa em đi. Có nước mắt ướt trên lưng áo Có nỗi đau dày vò Có hạnh phúc mơ hồ. Và nụ cười dường như khó thay Khi anh cũng đắng cay Bao nhiêu
-
Bài hát Dĩ Vãng Dành Cho Nhau - Phan Mạnh Quỳnh, Trần Hoàng Anh. Em hãy nói cùng anh vài lời. Vì mai ta không còn nhau nữa rồi. Lặng thinh trong đêm chỉ khiến bồi hồi mãi thôi. Hãy cứ nói rằng anh
-
đời. Vội chạy xe đến đường quen. Thấy mình em cô đơn. Buồn tênh giữa phố. Chưa nói được câu. Mắt em đã long lanh lệ buồn. Thì ra em chọn cách. Cứ lặng im bao lâu để mong ấm êm. Chẳng lẽ phải nói điều
-
không may lỡ xác em phơi . Anh ơi quê hương mình yên bình rồi, anh ơi hôm nay theo em về nhà. 2. Về nơi xa xưa anh thương, thuở còn nhiều mộng mơ nhưng nghe lời sông núi anh đã lên đường. Ngày tạm biệt
-
thương tựa ban mai trong vườn, chỉ những lo toan giản đơn. . Nhưng tình duyên tìm thăm đâu vì ai chờ, người mênh mông cô đơn, người làm quen giấc mơ. Dường như không bao lâu họ nhận ra chẳng còn bình
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
Quỳnh. Sống qua mấy vạn mối tình giữa đời. Có khi ngỡ mình đã gặp thấy duyên rồi. Nào ngờ khi tan mùa cưới. Âm thầm tôi bước lẻ loi. Đi vào mơ ước mà thôi. Điệp khúc 1 Đan Nguyên, Mạnh Quỳnh. Em cứ lên
-
như thế. Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay. Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy. Có một người vẫn vậy. Thì ra xa nhau là mất thôi. Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn