Bạn Kể Tôi nghe Thuở từ Thời Niên Thiếu .
Bước Vào Đời lúc Tuổi Mới Mười Lăm .
Cuộc Sống Gian nan Lỡ Lầm Đường Lạc lối .
Nay Muốn Quay Về Tìm Chốn Bình Yên .
Tôi Cưu mang Bạn Từ Vũng Lầy Đen Tối .
Để Trở Về Ánh Sáng Đón Bình Minh .
Đến lúc gặp lại như người không quen
Thế Thái Nhân Tình Bạc Trắng Tựa như vôi .
Chớ Vội Tin Vào những Lời Hẹn Thề
Lòng Người Khó Đoán Lắm Ai Ơi .
Nhân Nghĩa Phải Chăng Chỉ là mơ hồ
Giữa Người Và Người Lừa Dối Để Hại Nhau .
Tôi Không than Cũng Không Oán Hận .
Vì Cuộc Đời Chỉ Là Cõi Tạm Hư Vô .
Danh Lợi chỉ thoảng qua như Đời người.
Trở Về Cát Bụi Tay Trắng .... Đều Như Nhau ...