Ngày biển ly đâu thấy nhối tâm can cõi lòngNhớ thương nàng biển sao cho vừaNgoài trời mưa lẫn phất,biệt ly trốn nhân sangHóa ra là từ đây vỡ tháng mất rồiNhân sang liệu có mấy ai thươngHồng trần ta mang bao nhiêu khổ đau mà chẳng ai thấyNgã yên biệt ly trốn dương chẳngTình duyên tình mình tựa sắc hoá bị ngangLòng đau nhô lệ nuôi qua trong mong tình xa xa ngã ngơSao chẳng tương phùng mà hẹn kiếp sao ta tống bên lâuDù mộng kiếp chịu bao cầu đauVàng lẫn chỉ vắng bên ngườiCố thế cao mà cũng chỉ trong vũ vọngChẳng còn đâu những tiếng thở tháng buồn này đau thẳng lòng vương nặng mangBên lỡ bên bôi không chi em cũng đi rồiMột lòng sâu tâm trang,mộng bình anh lãng thangÂm xuân cánh biệt tình ta như kết biến anhLòng này buồn ai mang khiến người thương chẳng thể chung lẫn ngăn cách với trẻ sầu aiBan nắng chiều tài dành phức lối có sướng làn lẻo sớm mờ phaiCấu khí nhà trẻ tâm tối sớm lòng này hoài mấy giờ aiChẳng biết âm dương cách bền sâu cứ mỗi ngày tương phùngHẹn nhau ở một kiếp khác chỉ mong có người thương cùngĐi qua bao nhiêu vô dụng ta mong ngày mai không xa kháchĐừng đau khổ người gợi đi hạnh mắn thân này ta chếtNhấm sáng liệu có mấy ai thươngHồng trăng ta mang bao nhiêu khổ đau mà chẳng ai thấyNgàn yên biệt ly trốn dương chân Tình duyên tình mình tựa sắc hoá bị ngànLòng đau nhô lệ nuốt qua trong mong tình xa xa ngã ngơSao chẳng tương phục mà hẹn kiếp sao ta tóc vẹn lâuDù mộng kiếp chịu bao cầu đauVàng lửa chỉ vấn vương người Cố thế cao mà cũng chỉ trong vương vọngChẳng còn đâu những tiếng thở tháng buồn nề đau thẳng lòng vương nặng mangBên lỡ bên bôi không chi em cũng đi rồiHận lòng sâu tâm căng mộng bình anh lãng thangÂm xuân cánh biệt tình ta như kia bí ngangAnh hòa bức tranh buồn vẻ như ngày có đôi taEm mong không bao lâu những ngày tháng đó trôi xaMạnh thật sẽ phụng vỡ khi chẳng ai muốn gời xahay là do thiên ý không muốn em bên đời taanh giờ xa xét chỉ như thân cái cõi dạiđau trong vô vọng khi là người bị bỏ lạiôm bao ký ức đến ngàn tháchkhóc chẳng thể thành lời đôi mấy bỗngmà tối đây khi giọt nắng bắt nhiều lần gơilòng đau nhòa lệ nuốt vào trongmong tình gió sáng lại ngơsao chẳng tương phục mà hẹn kiếm sao ta tống bền lâudù muôn kiếp chịu bao khổ đauHoàng lương chỉ mong bên ngườiCố thế cao mà không chỉ trong vô vọngChẳng còn đâu những tiếng thở thanBộn này đau thắt lòng vương ngàn maiBên lã bên tôi khóc chi em cũng đi rồiHằng lòng sâu tâm caMộng mình anh lang thang