1st
Anh!
Ngày tiễn anh đi cả 2 mẹ con em không hề khóc.
Vì, anh hứa là sẽ trở về thật sớm khi anh có thể
Nhưng, nỗi đau chia ly vẫn ngấm vào em và con bởi em
Không biết chắc ngày về liệu anh có còn........!
Nhà ta có 3 người, 1 người ra biên cương
Bàn cơm dư 1 ghế, cứ hy vọng nếu có thể..
Rằng đâu đó nơi cuối đường, anh trở về, súng trên vai
Những vết sẹo, những mảnh đạn, đâu phải khoảng cách của đôi ta?
Rồi ta sẽ cùng ngồi chung bữa tối ngày không xa
Rồi ta sẽ được bình yên hạnh phúc sau phong ba
Nếu trong ta luôn có niềm tin vào nhau và vào con
Thì ta sẽ vượt qua tất cả, vì nhau, và vì con!
Đó là sức mạnh để em chống chọi với vất vả, với trống vắng
Đó là sức mạnh để anh chiến thắng được kẻ thù, cùng ý chí.
Kết bút, anh cứ yên tâm mọi việc ở nhà có em lo
Phải bảo trọng, và chiến thắng bằng lý trí.
Lá thư nào ngả vàng? khi nào chuyển đến nơi?
Quê nhà ra biên cương mất bao lâu để chờ đợi?
Mạnh mẽ lên anh lính, đường về không còn xa
Vững bước vì phía trước là hướng duy nhất để về nhà.
2nd
Ba!
Con nhớ cái lần đầu tiên ba dắt con đi thả diều
Con nhớ con lỡ làm rơi cái nón để ba phải kiếm cả chiều
Con nhớ ba chỉ kéo dây thế nào để diều bay cao
Rồi con còn nhớ cái cách ba bảo rằng diều và gió như nhau.
Năm trước, lúc con được nhận bằng khen lớp 2
Ba đã vui mừng thế nào, nhấc bổng con lên trên tay
Cha con mình là 1 đội tuyệt vời lúc chơi súng nước ở ngoài hồ bơi
Hiểu được nguy hiểm thế nào khi súng ba cầm lúc này không phải đồ chơi
Nên con, chỉ mong ba an toàn, trở về
Bên con, bên mẹ và mong nhà yên bình.
Con sẽ học tập thật chăm như lời ba dặn trước lúc đi xa
Con sẽ thay ba phụ mẹ làm hết tất cả việc nặng trong nhà
Có lẽ con còn quá nhỏ để biết cách viết trọn vẹn lá thư
Nhưng con chỉ muốn ba biết con nhớ ba nhiều thế nào
Giá như, ba ở đây, ngay cạnh mẹ và con lúc này
Con sẽ ôm chặt lấy ba và không cho ba đi bất cứ đâu khỏi nhà như vậy
3rd
Em!
Ở chiến trường trước anh từng bị 2 vết đạn vào vai
Là lần đầu tiên anh nhìn thấy máu chính mình dính đầy đôi tay
Hình ảnh loé lên trong đầu ngay trước khoảnh khắc mọi thứ tối sầm lại
Là tiếng leng keng, ánh sáng nhấp nháy của đồng xu
Anh nghĩ về cách họ luyện nó thành 1 mảnh kim loại nhỏ
Đặt góc, tạo hình, đóng khung và gọt, gò
Đúng! Anh chính là 1 đồng xu nhỏ của quân đội Việt Nam
Anh được họ "đúc" thành công vào năm 1988
Anh là mảnh kim loại thô được làm sạch rồi đóng khung
Những góc cạnh được gọt đều, được làm tròn rồi sau cùng
Đã có 2 lỗ nhỏ hằn sâu bên trong mảnh kim loại toàn diện
Nhưng khi mọi thứ nhoè đi, anh nhận ra mình chưa bao giờ hoàn thiện
Anh còn 1 gia đình, anh còn 1 đất nước
Vợ con ở sau lưng thì đâu mới là phía trước
Tất cả niềm tin anh đã đặt lại ở nhà trước lúc đi xa
Chỉ mang bức ảnh cả nhà, tình yêu, ý chí để chống chọi với phong ba.
-----------------------
"If we don't end war, war will end us." - H. G. Wells