Har, tháng 1, 1994, tao sinh ngày 26
Đó cũng là ngày đầu tiên mà tao với mày gặp nhau
Mày trao cho tao tất cả, kể từ lần gặp đầu
Hạnh phúc, bình yên, vất vả, kể cả những niềm đau
Mày là Đời, mày vô thường, tao tầm thường
Tao là tao, tao vô thường, mày tầm thường thôi!
Khó khăn là thứ nuôi tao lớn
Âm nhạc là thứ dạy tao khôn
Đam mê trong tao là động lực
Nghệ thuật tất cả là điểm dừng
18 năm dài và chưa 1 lần tao nhìn lại
18 năm dài mà chưa nhận ra là mình dại
Những lần đầu tiên trằn trọc tập tành suy nghĩ cho tương lai, cho chương 2, quên đi những gì còn vương lại, nhưng đó là 1 con đường dài, hoa hồng không bao giờ trãi thảm
Đánh đổi mạng sống với chén cơm
Hy vọng nhỏ nhoi tao nhen nhóm
Saigon chật chội tao chen chân
Như 1 hạt bụi nơi ven đường
Tâm muốn được lặng nhưng kiên cường
Tao sống bình yên nhưng vô thường!
Những lúc thế này, cảm xúc đưa đẩy tao về nơi xa xôi
Ở nơi đó chỉ có mình ta thôi.