Nhìn bụi phấn bay bay
Trên tóc thầy trắng xóa
Con nghĩ màu thời gian
Con nghĩ màu thời gian
Bao đường thẳng đường cong
Và hoa trái mùa màng
Thầy vẽ đời thầy lên bảng đen phấn trắng.
Se thắt lòng con
Khi hiểu ra, hiểu ra
Một điều có thật
Viên phấn thầy cứ ngắn dần
Cho bài học dài ra.
Rồi mai này khi những lá và hoa
Con hái được trên tay
Vẫn nhớ mãi ơn người gieo hạt.
Nhớ viên phấn ngắn dần, ngắn dần
Và mái đầu tóc bạc, thầy ơi!
Nhìn bụi phấn bay bay
Trên tóc thầy trắng xóa
Con nghĩ màu thời gian
Con nghĩ màu thời gian
Bao đường thẳng đường cong
Và hoa trái mùa màng
Thầy vẽ đời thầy lên bảng đen phấn trắng.
Se thắt lòng con
Khi hiểu ra, hiểu ra
Một điều có thật
Viên phấn thầy cứ ngắn dần
Cho bài học dài ra.
Rồi mai này khi những lá và hoa
Con hái được trên tay
Vẫn nhớ mãi ơn người gieo hạt.
Nhớ viên phấn ngắn dần, ngắn dần
Và mái đầu tóc bạc, thầy ơi!
Rồi mai này khi những lá và hoa
Con hái được trên tay
Vẫn nhớ mãi ơn người gieo hạt.
Nhớ viên phấn ngắn dần, ngắn dần
Và mái đầu tóc bạc, thầy ơi!
Nhớ viên phấn ngắn dần, ngắn dần
Và mái đầu tóc bạc, thầy ơi!