ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

LK Nhạc Vàng Hải Ngoại

-

Various Artists

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát lk nhac vang hai ngoai do ca sĩ Various Artists thuộc thể loại Tru Tinh. Tìm loi bai hat lk nhac vang hai ngoai - Various Artists ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát LK Nhạc Vàng Hải Ngoại chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc LK Nhạc Vàng Hải Ngoại do ca sĩ Various Artists thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát lk nhac vang hai ngoai mp3, playlist/album, MV/Video lk nhac vang hai ngoai miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: LK Nhạc Vàng Hải Ngoại

Lời đăng bởi:

Xin
trân trọng giới thiệu đến quý vị khán giả một liên khúc chân ca trữ tình tuyển chọn
với hai dòng nhạc không phai phôi theo thời gian và ký ức của tất cả chúng ta
đặc biệt với sự kết hợp đăng sen giữa những ca khúc chan ca và trự tình rất nổi tiếng trong suốt thời gian qua
được thể hiện với những giọng hát tiếp nối những thế hệ đi trước là những giọng ca đang được yêu thích nhất hiện nay
Xin mời quý vị khán giả cùng quay về với những hình ảnh thật đẹp của quê hương và tình yêu
Hy vọng liên khúc này sẽ mang đến cho tất cả quý vị khán giả những giây phút đắm mình trong từng cung bậc của tình yêu quê hương
Và những ký ức của một thời để nhớ.
Như bức quả tinh ca trên lúa,
Nghe thoảng xa tiếng họ dòng đường.
Dài thông nữ hát đưa chuyện ngày mùa,
Hạc lúa chính đã nuôi ta ngàn xưa.
Con nước rồng rồi con nước lớn,
Anh với em ở cùng một thông
Thời gian đã bước chân quen đường mùa
Lòng mơ ước hai đứa vui duyên trùng
Những giọt mồ hôi tươi lên đời cuộc sống
Quay hương yên khô chính dòng sông
Như chính con rồng tên gọi Trường Long
Thuyền
ngược xuôi cập bến sốc trăng Cần Thơ
Đẹp lắm những đêm trăng mà gợi lòng người nhớ
Hương lúa ngọt tình quê lãi lãng
Anh với em chẳng cần dạo sáng
Cuồng thương mái lưới tre xanh quanh làng
Làm bóng mắt hát sâu câu tình ca
Lâu lắm rồi chờ nhau thương qua
Em có nghe những lời người ca
Nhọc nước mắt khóc thay cho nụ cười
Tình yêu đó nhớ nghiêng cho hai người
Tình đôi ta nay đã lỡ
Duyên kịp bẽ bàng
Còn chỉ đâu em đừng nói
Hoa mất hương chinh người phải u dồn
Đêm đêm dài ngậm ngùi chua cay
Tại đời gây hân oán
Em nào đâu có phụ lòng nhớ
Mình không duyên nở
Chắc nhận cho nhé em ơi
Giờ đây lòng mong theo gió bẫy ra chàn xe cắt biển đau
Đông giọt mơ lị đô luyến thương
Về đi em say tình mời
Xin hãy quên câu ngày xưa khen
Nhưng ân tình là bê dấu thôi
Hiểu được em thì chưa mà buồn đau trách tình đổi thay
Em sao giàu anh thì nghèo khó,
ước mơ nhiều để giờ làm đà
Hồi trời cao vì sao đáng bài,
tờ duyên xe môi chưa gì rời xa
Duyên đôi mình ân tình bằng nước,
trái tim này suốt đời yêu anh
Nòng ở đâu tình ta sớm phai mau,
ai dìu ngang trái cho mình lẻ xa.
Thân em con gái phai vắng theo
lời mẹ cha.
Phần nghèo anh rớt trái mộng tơi.
Đừng anh ơi xin cho nói nặng lời.
Bọn bèo nên đợi mãi ngược xuôi.
Ai quên lời,
ai nào bỏ bản tình ơi
Nành lòng tôi khóc trái mộng tờ
Còn riêng em khóc thương xấu phận mình
Nành lòng một đời ôm nhớ mong
Nhớ mong anh nhiều em càng sống xa nhiều
Làm sao *** trách khi lòng em luôn thuy chung
Chưa hiểu nó tròn nên em phải xa cách anh muôn trùng
Đâu còn trong thế giới
Em không cần cao sơn
Nhưng cha
mẹ cám anh Cảnh anh không cho được bên anh,
Chín quyến giờ lẻ nỗi gạm đành thôi.
Vàng cây lá bay đôi tay gây gục mang suy tư về.
Đầy đôi mắt nhung,
kiếm xa môi mềm tim đến bên em
Nghiêm tin đã lành theo tháng năm giã băng,
em có nghe ngoài phố đang kết hoa
Bao nhiêu sắc hoa,
là bấy nhiêu tâm tình mang ý thương mong chờ
Nếu thương bên nhau mà sao lời yêu thương đó bờ môi nào đành đổ
Năm tháng xa vơi đời có vui với ai ta áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa
Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi và ước mơ những gì
Vàng mi khép mơ rằng mấy tiếng nhớ ai,
nhớ ai trong đêm dài buồn tâm dối quên cài
Đèn xôi bóng đêm,
sương rơi chân mềm sao rơi bên em
Hàng cây xa băng,
xoáy cơn mê đầy tìm đến bên em
Anh ơi ngàn nghe đắng môi trăng đêm,
em ơi em lời hứa xưa đã phai
Anh ơi có hay thành phố không đêm ngày,
ai khóc ai sau này
Về phương Nam lắng nghe cung đàn,
thổn thức dòng dưới trăng mơ màng
Rồi theo sông,
cửu lòng nhớ nhung dâng trang
Chợt thương con sáu bãi xa bầy,
sương khói buồn để lại lòng ai
Con sáu sang sông,
sáu đa sô lòng
Bái về Bạc Liên,
con sáu bái theo phương người
Bái về Trà Vinh,
con sáu bái qua đời tối
Cầu
hát ngân ngà,
tiếng tơ giao quà
Hát lên một lần để một đời xa nhau xa ô anh
Đàn thiên thu đựng giấy tơ sôi,
theo sông vang các lỡ sông bồi
Còn chi nữa
biển dâu đã bao đổi dời
Về phương Nam ngắm sông ngầm ngùi
Thương những đời như lục bình trông
Vương lời theo chồng xa xứ,
sang giàu nhưng chẳng sang xuân
Em vui vui thương em cười cười suôi tim
Hỡi ba mẹ,
em mở em rồng
Sau đềnh em xuyên con cho câu sanh phai xa chồng Hỡi ba mẹ,
hôm bước qua cầu
Có bao nhiêu nhiệt nghe lòng mình sâu bấy nhiêu
Ôm tâm gặp đành mang lòng bạc đền
Chắc anh thông cảm em nỗi ưu phiền
Vui gì ưu đời nhung gương
Mênh người không nghĩa con tim đêm chung vui là mơ người tình quên
Nghe nói Cà Mau xa lắm
Ở cuối cùng băng đồ Việt Nam
Ngài chi rường xa không tới,
về để nói với nhau mấy lời.
Xuôi mái chèo sông ông đông,
đêm trăng kịp tới chợ Cà Mau.
Người Cà Mau dễ thương vô cùng
Về cái nước đầm dơi
Nghe ai su câu ơi hờ
Thương em đừng để duyên lỡ thời
Tội nghiệp ghê nghe sát xe con tim tôi
Chừng nào về năm căng
Nhớ nhau qua lại cũng gần
Một lần về Ô Minh
Nghe môi kéo nhớ rừng Cà Mau
Mai mốt Cà Mau em lơn
Tùy Úc mà xưa soan đẹp hơn
Cà Mau đường đi không khó,
Mà chỉ khó có sống vắng đôi.
Em đứng mình ơn một hương,
Duyên dáng mời khách là ngàn phương.
Cà Mau mặc thêm áo mới,
Về Cà Mau là thầy thương em trôi.
Bái về Cà Mau qua đầm giới
Nước sông lưng lờ bông tràm
Thoáng đưa mùi hương
Mong anh đến rừng ưu minh
Cánh hoang bao tình
Khung trời đẹp xinh
Lá hoa đêm tố trời xuân
Chúng mình về vùng năm căng
Cùng lắng nghe khúc ca bình minh
Tiền họ diệu dặn xa đưa
Dòng sông nước trôi sống xuống con đường
Đến chúng mình giả tơ cùng nhau
Ta mong
buồn vào khuôn khống tên
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
Đường phố vắng đêm nào quên một người
Mà yêu thương chốt trao nhau tròn lại
Đêm rồi làm sao quên
Biến tên người quên biết nào đi đường về
Mà biết có đêm nào ta hẹn hò
Để tâm tư những đêm ngủ không yên
Nửa đêm lạnh qua tim
Giữa đường phố hoa đèn
Có người mãi đi tiền
Một người không hẹn đến
phố đã vắng thưa rồi
biết rằng chẳng duyên thường để người không gặp nữa về nỗi giấc mơ xưa
Cả lễ thê,
có hôm trước nghe gió lạnh đau tìm về
Làm dết mướn qua sông lên vào hồn
Làm khổ môi biết bao nhiêu lần rồi
Đời còn nhiều băng khuôn
Có ai vì thương bốt nhặt tâm tình này
Và xin ghi kỷ niệm một nềm thôi
Anh thương thương Úc lâu rồi mà anh
Anh không *** nói
Để nay Úc bước theo chồng trong lòng
Anh thấy buồn hiểu
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Nhìn con nước sông nước lớn
Liêu riêu bên lỡ bên bồi
Còn ai ngồi vặt áo đâu mà trông
Anh thương thương cũng lâu rồi
Mà sao sao không *** nói
Để nay hút bữa qua câu
Anh sầu
anh nói lời thương
Ngày nào hai đứa mình chung bờ đê gần lũ đi về
Anh thương không nói lời nào,
ục mên rồi cũng chẳng *** hé môi
Rồi ngày mai đây,
ục làm cô dâu mới
Thời phương trời nào,
Úc còn nhớ anh không?
Kỷ niệm mơ mong bao năm dài làm sao không nhớ
Có anh trai lạc,
thương mà không *** nói ra
Thời gian trôi qua,
Út quên dần trong êm ấm
Chỉ có anh nằm đêm đơn lành buộc giá tim đào
Rồi trời cao thương cho anh gặp người anh yêu mến
Nguyện tiếp với em
Nhà mình trung vách
Sao mỗi tình lại xa
Có phải vì tôi trắng tay đời nghèo
Hay tại duyên lành chưa tới
Hay vì tơ hồng chưa xe môi nên đôi mình không bước chung đôi
Nhà mình trung vách sao vẫn hoài tình cơn
Có lẽ tại tôi thương lên yêu thân
Hay là vì tôi sâu si nên mắt chàng dạ vờ không thấy Khi tôi mang tặng anh trai tim hiu
Mùa sáng,
mùa đông,
có ngựa sẽ pháo hồng
Thì em đi lấy chồng
Vạch buồn,
lành
tương vội,
yêu người chưa
kịp nội
Chúng vẫn thì cũng đến thế thôi
Nhà mình chung vấn sao chúng mình biết liền
Biết hận gì đây biết nói năng gì
Nghe lòng dày từng cơn sông,
chim sáo buồn chim sáo sang sông.
Tôi
trở về thăm em,
sáu tháng năm biệt mại xứ xa.
Dòng sông nước xanh năm nào,
ghi dấu ngài đôi mình đưa tiếng.
Lời hẹn thề ước trao
Dẫu xa xăm xin đừng phụ nhau
Trăng còn sáng sôi dòng sông
Em giữ bên lòng cho dù tháng năm dần trôi
Nay người tình xưa đâu
Hiệu hát ánh trăng buồn sôi
Sông vắng bóng cô lai đỏ
Để buồn cho ai,
xót xa đầy dơi
Tìm hỏi người quen,
cô lấy đòi dừa sang bên tình
Về nơi giữa người giàu sang gắm lùa
Xé nát tâm tư của một người
Ngày đêm nhớ thương,
nhớ thương người hơi
Ước mơ quay về câu đã dàn cùng ai
Gió mưa trong lòng nghe lành buồn tim người ơi thấu chân
Hỡi cô lại đò sao đành lòng quên
Bó sông bỏ đò bỏ người tình xưa
Bước đi theo dòng,
để dòng sông,
náu nề lắng trôi,
để tình tôi lỡ lạc ước mơ.
Để dòng sông,
náu nề lắng trôi,
để tình tôi lỡ lạc ước mơ.
Các bạn đang thưởng thức giọng hát của các ca sĩ
Lưu Trí Vĩ
Lưu Ánh Loan
Diễm Thùy
Quỳnh Trang
Đường anh xương gió bao lá,
đường em theo gắm theo hoa,
đến đâu này muôn kiếp không nhòa.
Hẹn ước nhau chi,
cho một người ốm mối hình,
nhìn theo một chiếc xe hòa.
Năm biết có sương xì sang chân nếu có quá khứ
Thì họp tan duyên số mà thù
Một bước xa rời muốn kiếm lý tương
Một cánh thịp hồng tiến người xa ngang
Người hai bên nước thanh thang
Từ nãy đôi nèo hoan san khóc cho đời bạc chân lúa hồng
Bầu sáng phà rạch niêu,
qua liều đèo theo sao,
đôi bọc trăng trên đầu hương như áo cô dâu.
Bầu sang pha rận miếng,
Nguyên ngoại xuống bơn tre,
Mưa ngoài xuống bến Tre,
về cây mơn lưng qua hay là
về sơn đông ba tri.
Bà Trị
Gúa bầu rung tiếng lá
Thoáng thoáng mùi làm duyên
Thoáng mùi thương qua đổi
Mùi tình lục dâng tiên
Đời ánh trăng lên đầu cầu
rồi bước em về
Lòng hoa như con nước lên đến vào trong mong nhớ
Hồi lòng muốn theo người ơi
Bỗng sang pha rạch miếng
Cù lao ốc trăng mơ
Tức bàn chân quấn quýt
Quanh quần dùng thủy chung
Bông dừa dương áo mộng
Inh đầm chùm yêu thương
Bấu sang và rạch miếu Thăm trường của Nam Phương
Lư lát lư xe thô hà mồ Tràng ơi quá dễ thương
Những lòng theo bến gót
nắng này hoài hỏng nghe
Ước gì đường trắng trở gặp nụ cười bên trẻ
Chỉ còn lại niềm đau khi trái tim yêu này dỡ tan theo mong ao ban đầu
Chỉ còn lại niềm đau khi người đang tâm yêu trái đắng trong nhau
Tình lòng nở phủ nhau,
người xem yêu thương như nước trôi qua cầu.
Để xin tao u sầu,
ôm mỗi nguyện đầu,
lỡ rồi tình đau.
Chốn hèn thề con đây,
qua bướm trăng thơ mang nhớ thương,
nay còn mãi đông đây.
Kỷ niệm tình còn đây,
đêm mộng trao nhau,
hương luyện ái men say.
Đành lòng người đổi thai,
để con tim yêu nay héo hoang hào gầy.
Bao giấu yêu đông đầy,
nay thôi cũng đành,
luôn lễ chia tay.
Ôi còn gì cho nhau,
tình một lần phụ nhau,
là con tim tan nát
ưu sầu
Tình nợ lừa dối nhau,
để trăm năm tình còn mãi niềm đau
Đăng cai âu sầu,
tiếc cho duyên đầu,
Khi cuối đường tình này chỉ còn lại
niềm đau.
Hết thật rồi người ơi,
Khi giấu yêu xưa theo gió mây,
Bây giờ đã xa xôi.
Giấu giọt buồn sầu rơi,
Riêng mình đơn cùi,
Trong cõi nhớ chơi chơi.
Nhớ chơi chơi
Tình là sầu bể khơi
Tìm dèo yêu thương
Dèo đắng cay trong đời
Ai ấm xa chơi
Đau đớn ngẹn lời
Thôi đừng nên khơi
Người dân quê tôi sống trắng
Đã bao đôi *** mưa dài nắng
Thơm thơm ngọt như sữa mẹ mắt ngọt đời con
Sông quê tôi đuốn về ba ngã
Cây trái ngọt uống dòng phù xá
Đường qua trường Khánh có người bàn qua
Tùa chế tùa hiê u tá lư thiê
Về đại tâm thâm người bán khơ me
Nghe hát dù kê già điêu múa lâm thôn
Sơ bãi bòn,
tàu ná bòn,
tàu ná
bòn ơi
Về đây quê hương sốc trăng,
lùi tre làng,
hàng dưa rơ bông
Dù đi bốn biển năm châu,
xa quê rồi mới hiểu lòng đau
Mai mai một tình yêu,
lời ai thề hứa hôm nào Vẫn mộng hoài trong ta dù tình xưa nay đã chia xa
Chiều trượt buồn lang thang về qua phố xưa kỷ niệm Lê nhạc nhòa mi cay nghe tim mình sao như nhôi đầu
Mãi mãi một tình yêu còn trong mong ước duyên đầu
Phố nhà mình bên nhau tình đầm sâu âu yếm cho nhau
Lạnh chiều buồn đông xưa bờ môi ấm trao kỷ niệm
Hẹn họ chờ xuân sang đôi tim tình nên ước mơ duyên
Bao nhiêu thương ngày xưa nay đã tan như bộn đều
Ai chia liệu mình lạc mất nhau
Dấu biết tình đời
còn nhiều bể dấu
Dấu biết tình đau
là tình cô đau
Mà người đành phù nhau lẽ ai không khóc sầu
Còn mình ta lê bước bơ vơ
Tinh đầu đã phôi phai buồn đau giấu trong kỷ niệm
Để còn đẹp trong nhau như ban đầu
Mai mãi một tình yêu
Nhiềng cận thơ gáo trắng nước trong
Nhiều đông tháp xuống lúa mênh mông
Nhân yêu thâm duyên mặn nồng
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuần
Ai đi Hầu Giang đến Bắc Cần Thơ
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Gia
Đi về Sa Đế hay là về An Giang
Miền Tây ơi giữa lúa miền Nam hai mùa mưa nắng
Miền Tây ơi sông nước cưu lòng chình nhanh phù sang
Đất lành khắp chỗ nở qua
Dung bồi mặt sống mức mà môi êm.
Dừng trăng lên theo bước chân đi,
Qua đường đề mây nhịp cầu tre,
Anh anh bóng yên chết,
quanh vườn ao đông khuya lập lẹ.
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà,
thăm con đường xưa bến cũ miền Tây.
Tiếng cười dọc nói trong có tình thân thương.
Nghe giặc dao quê hương
Đôi ta đến đây,
cung vườn xưa trốn này,
nhặt hoa tim rụng,
cài lên áo,
có ai đâu ngờ hoa tim cả người thương.
Khương xưa ơi, tim đâu thấy kỷ niệm,
với một màu hoa tim.
Tại đây những khung trời chơ phơ tháng năm lòng ngóng chờ
Rồi từ đó những đêm buồn mang tới
Thương nhớ khôn ngôi người xưa xa cách rồi
Ân tình suốt đời
Giấu trong lòng riêng đức nở mà thôi
Ngỡ như em cười lúc mình vừa gặp nhau
Xuân vẫn qua đêm thời gian trôi biết ai về chốn nào
Đâu đây dư hương người tâm tư luyến thương ngước nhìn hoa tim rung
Tình sao hứng hờ người xưa hơi thấu cho nỗi lòng hoa tim còn người
Chỉ còn người đâu
Chỉ
còn người đâu
Chỉ
còn người đâu
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu,
rộng chơi những ngày đầu trưa,
ba giá miếng dừa đường mòn xưa,
dài nắng *** mưa.
Ai cách xa khối ngủ ngồi một mình,
Giữa lươi tre xanh
dào anh,
Khung trời kỷ niệm chợt thềm,
Rau đắng nấu canh.
Xin được làm mây mà bay khắp nơi vang hồ,
Ghé chung quê hương xa rời từ cận bước ly hư.
Xin
đừng làm do *** diệu đưa điều ca nhau,
Trời bé thiên sâu cũng ngọt ngào một lời cho nhau.
Chờ cho nhau
Xin sống lại tình yêu đường xưa
Rồng chơi những ngày đầu trưa
Ba giá miếng dừa đường mòn xưa
Giáy nắng *** mưa
Xin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi nhớ
Ngồi nhớ lý tre xanh,
dào oanh
khung trời kỷ niệm
Chờ thèm rau đắng nấu càng
Gửi vào kỷ niệm,
chuyện một tình yêu khi ai đã sang ngang
Bao lời nói yêu,
bao nhiêu ước mong thôi trốn vào dì vang
Đừng tránh chi nhau,
đừng xót xa đâu,
xuyên sâu lỡ nhịp cầu,
bao sâu yêu ngày đầu,
thôi mình giữ đẹp trong nhau.
Gửi vào kỷ niệm tình đau mộng mơ như hoa bướm nên thơ
Đêm mong dưới trăng trao nhau ước thề trăm năm tình mãi mãi
Nguyện ước hôm nào thế giới trăng sao bao dấu yêu ngọt ngào
Bao đâm say thuở nào
Bây giờ chỉ là
Áo mộng chim bao
Áo mộng chim bao
Thôi xuyên tình lỡ rùi
Mộng lòng ngày xưa
Đã theo áng mây chiều bay
Đợi tay trắng tay
Tình thay đổi thay
Trách nhau chỉ là vương sầu
Lệ cây đắng cay
Chỉ là áo mộng
Tình mình ngày xưa thôi như gió xa đưa
Nhưng ngày có nhau nay xa mất rồi
Yêu thương còn đầu nở
Tình đã chia đôi
Mộng ước xa xôi nay vỡ tan thật sương
Tiếc cũng đã rồi
Thôi tình gửi vào kỷ niệm mắt thôi
Nhớ mùa trơm trơm trước,
mùa trơm trơm kỷ niệm,
biết bao nhiêu nòng thầm.
Có một chàng thiếu niên,
nơi đô thành tìm xuống,
vinh lòng thầm bà An Hiền.
Mệnh suối khiến nên sắp đặt chuyện tình cờ,
chẳng hẹn mà nền đường.
Khi xe vừa đổ bền,
cố em cười tươi thăm.
Mời anh mua châm chương.
Tiếng cười thay tiếng nói,
lời vui thay tiếng trao,
luyến trông theo tà áo.
Đê rồi nghe vấn phương khi hay người bạn ấy có cô em là Anna
Rồi từ đây có nhau,
sớm chịu lời hẹn hò kết chặt tình bạn xưa
Bao nhiêu lời thương mình,
bao nhiêu tình lũ luyến người trong nhau mỗi duyên đầu
Chờ mai sau,
đời ta luôn có nhau như những ngày mới gặp nhau
Đưa em sang sông,
vòng vườn trông trông chín
Bằng sùng ghé máy đuôi tôm
Vườn sai trái ngọt tình mình cũng thật đâm đàm
Đời vui sắp chiều dù nghèo vẫn đẹp nhìn hoa
Tương lai mình như thế
Anh đi làm ống dáo và em mua bán trơm trơm
Thế rồi mùa mưa tới,
mùa trơm trơm chín rộp
Khắp như hoa hàm tiểu
Má hồng không vất xa,
em xinh như mong ước
Yêu thương dâng ngập lòng
Vì người yêu thố xưa đã trở lại tìm nàng
Với lệ vật cầu hôn
Đánh nhau lòng phơi phơi
Tình yêu về dặn lôi
Tình đẹp mùa trơm trêm
Yêu mà chi khi nước mắt không còn
Tâm hồn như quá u hoài
Và buồn như đáy xương
Đà tửng đêm nghe chàn đầy tìm thức
Tìm thức lời ru ngọt của đón trường
Nhưng mà sao vẫn thấy nhớ nhung nhiều
Những lần đêm gió giang mùa ngụ lạnh trên bờ môi
Tìm vào khuya ánh đèn mở nhà thoáng dần phố gầy một mình thôi
Đam mê ơi tha thứ hết cho người
Thì đường ai nấy đi
Rồi một ngày mai trên đường thiên lĩn nếu gặm buồn
Xin hãy quên những gì đã qua
Chồn vùi đi bao phút say thiên tần
Cho lòng mình chết một lần vì con đâu mà mơ
Mà không trăm ngàn lần cũng không đừng nhắc lại nữa thêm buồn
Dậy đi em đừng ngủ dây dưa
Dậy ra coi giảm ước xa quang
Má ơi lấy khăn cho bậu thầm cương buồn
Tìm tương lai hạnh phúc xa qua
Cỡ sao,
cỡ sao em còn nhớ thương ai?
Dậy đi em đừng ngủ dây dưa
Dậy ra coi trời nắng lên chưa
áo sao rừng
Dậy đi em đừng ngủ dây dưa
trải ra coi từng luôn sao thưa
má đang phôi dùng áo cho em
Dậy ra coi lòng hết đau chưa
Kể người ta đừng có hay mơ
Lấy chồng
đường đời còn bao khẽ trời
Vậy đi mua đồ nấu canh chua,
Về cho ba mày bữa cơm trưa,
Cơ gì
mà nằm buồn thiêu buồn thiêu.
Từ khi mất nhau rồi,
tim tôi thành sợi đá
Đêm đêm chậc trần trong giấc ngủ
Nghe hồn như sòng suối trôi vào khoảng vắng hư phu
Vết thương trong hồn đã như khu
Trời ơi mấy ai ngờ,
ra đi rồi là hết,
ra đi là vùi chôn tất cả
Chôn vùi đôi hình bóng nhân tình sớm tối bên nhau,
những đêm tâm sự tay gói đầu
Ai ai bao thời gian không biến đổi
Khi thề nguyện trăm năm vẫn yêu tôi hỡi người ơi
Tôi mãi không rời ôi lời nói ngọt ngào trên đầu môi
Tôi,
tôi hiểu thời gian như cánh nhỏ
Chim trời một khi còn lẫn bay đi với mong mong
Tôi,
tôi hiểu xưa tôi quá tiên đời nên giờ sống lẻ lôi
Còn đây là thư tình mang theo làm hành ly
Tôi xin bằng lòng ôm nỗi khổ
Nghi vào trang nhật kĩ như là vệ tích yêu đương
Bước đi âm thầm với phong xương
Và xin cảm ơn người bao nhiêu chuyện lừa dối
Nhưng khi người đành tâm trối bỏ
Ân tình tôi còn giữ như một hoãn nắng mong manh
Mắt nắng mong manh,
chút hương kỷ niệm hai đứa mình
Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà,
lòng anh thương quá
Tiếng ngọt ngào nào đông đưa nhớ xa xưa,
trời trưa bóng dừa
Mùi mà non hương tóc em biết bao kỷ niệm Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn
Dâu nay muốn qua thăm em,
nhưng ngày gì cầu tre lặng leo.
Tháng ngày tuổi đời trôi theo,
nếu chân nhau bạc thêm mái đầu.
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dâu.
Lòng chật buồn mênh mông,
Gián xưa tàn theo giấc mộng.
Chắc người đã bước sang sông,
Đang ngộ lúa trổ đông đông.
Những ngày khi mới quên tên,
bên góc đa dân đường,
hai đứa ngồi tỏ tình yêu đương.
Anh thương tộc em bay bay trong chiều chiều,
gửi bao nỗi nhớ,
nhớ từng nụ cười ngây thơ.
Nhớ từng nụ cười ngây thơ
Thóc duyên mơ chiều nghiêng năm đô
Về quê em phù xa bác ngân
Tình mình dù ngăn cách sông
Chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ nhau sao nghiêng lâu
Cây lá bay đôi tay gây gục mang suy tư về

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...