ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex
Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát lk nhac vang hai ngoai dac biet 2018 do ca sĩ Luu Anh Loan, Luu Chi Vy, Le Sang, Randy, Khuu Huy Vu, Doan Minh thuộc thể loại Tru Tinh. Tìm loi bai hat lk nhac vang hai ngoai dac biet 2018 - Luu Anh Loan, Luu Chi Vy, Le Sang, Randy, Khuu Huy Vu, Doan Minh ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát LK Nhạc Vàng Hải Ngoại Đặc Biệt 2018 chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc LK Nhạc Vàng Hải Ngoại Đặc Biệt 2018 do ca sĩ Lưu Ánh Loan, Lưu Chí Vỹ, Lê Sang, V.A thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát lk nhac vang hai ngoai dac biet 2018 mp3, playlist/album, MV/Video lk nhac vang hai ngoai dac biet 2018 miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: LK Nhạc Vàng Hải Ngoại Đặc Biệt 2018

Lời đăng bởi: thehuy.94

Người đi đi ngoài phố,
chiều nắng tắt bên sông.
Người đi đi ngoài phố,
bóng sáng sơ êm đêm.
Thành ghế đã chiều công phiên.
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi.
Người đi đi ngoài phố,
chừng bơ ngơ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố,
mấy dấu chân lạc lời
Hình bóng của người xa xưa,
còn đâu còn đâu
Tình duyên đã lỡ lạ
Thôi chia tay nhau từ đây,
nghe nước mắt vây quanh
Sáng xem đâu thương suốt cả một đời
Nhưng mấy khi tình đầu kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu kết tròn mong đổ anh
Xin từ giá đường phố trăng mưa mau
Làm chi mây mồi canh nước mắt niêm tạ tư
Thành phố của người yêu xưa còn đâu còn đâu
Giờ đây xin giã từ
Nhìn lá mê bay nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó quên nhau vương chút tình trên tóc mây
Đôi mắt thơ ngày hoa nắng ưm đầy
Đẹp tựa như lá mê bay nên tình anh trót vây
Ngày đó yêu nhau chúng ta thường qua lối này
Từng lá me bay vương cốt hài hoa bướm say
Tờ nắng đơm bòng trên má em hồng
Đẹp tựa như lá me rơi khung trời xanh ước mơ
Ta xa nhau lúc hè về vương xác vương buồn
Nếu đường thành đô khói ngập trời vùng luyến thương ơi
Mùa thu dâng cao biết rằng người yêu đang mong siêu ***
Lứa còn đột cháy quê hương
Giờ đã xa nhau những kỷ niệm xin vấy chào
Vùng lá mê bay năm tháng dài thương những ai
Em cố quên đi thương nhớ làm gì
Tình mình như lá mê rơi trên dòng suối biến khơi
Yêu mà chi khi nước mắt không còn
Tâm hồn mình quả u hoài và buồn như đại dương
Đà từng đêm nghe trang đầy tiếng thức lời ru ngọt của đoan trường
Nhưng mà sao vẫn thấy nhớ nhung nhiều
Nhưng lần đây gió sang mùa ngủ lạnh trên bờ môi
Tìm bao khuya ánh đèn mờ nhạt khoang dần phố gầy một mình tôi
Đam mê ơi tha thứ hết cho người từ nay giữ cuộc đời
Đi đường ai nấy đi rồi một ngày mai
Trên đường thiên ly nếu gặp buồn xin hãy quên những gì đáng quên
Chồn vùi đi bao phút xây thiên thần,
cho lòng mình chết một lần vì còn đâu mà mơ.
Bao giăng không, trăm ngàn lần cũng không đừng nhắc lại nữa thêm buồn.
Tôi xin người cứ
gian dỗi Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến Xin giả từ ngày tháng rồng trời
Đôi tay này vẫn chưa mong
Con tim này dù lắm lông đông
Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan
Không than van và không trách oan
Cho tôi trọn một kiếp đam mê
Ôi tôi ước mơ anh bỏ cuộc vui
Trở về cân phòng này đơn côi
Mỗi ánh dù nỗi đau tuyệt vời
Khi màn đêm phụ nữa đôi
Là thời gian cũng như ngừng trôi
Thương yêu này người hãy nhận lấy
Trong tay người,
hồn sẽ cuồng say
Bao khuôn khóa vụt bay
Tôi không cần và nghĩ ngay khi
Ai chia bay thân tôi khỡ dài
Tôi yêu người
hồn trắng tình trông
Tôi vẫn cứ đợi mong
mùa
đông đang đến
Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đánh đau khổ
Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình rộng tố
Ngày đó gặp nhau khi hai người còn tay trắng
Chúng mình thương ước rằng trăm năm bạc đầu đổi lừa
Giờ đã xa nhau duyên không chờ đánh lỡ hẹn
Lòng có vui đâu khi xa người mình yêu dấu
Nhau khi duyên tình mình răng rỡ
Thương *** người em nhỏ
Ngày theo chồng lên xe hoa
Thôi anh, xin anh đừng có buồn
Tình nào không cay đắng
Tớ duyên xe hoai mà không tròn
Con đường tình đâu còn
Một lòng son tim héo mòn
Thôi anh xin anh đừng xôi lòng xin anh đừng xôi lòng ngày vui sao anh khóc
Em lên xe hòa đưa lỗi về khóc cho duyên lỗi thề em về đi thôi biết lệ
Mình quá thương nhau duyên không tròn càng đau khổ
Mình như thương nhau duyên không tròn lòng rồng tố
Tình lúc vừa quen như cánh đồng đầy hoa nợ,
Đô người nào bước gọi mà không lệ quen đôi mi.
Người ơi!
Khi cố quên là khi lòng nhớ thêm,
Dòng đời là trôi tiếc nhớ,
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay,
Xe tâm hồn.
Tôi khóc khi trời mưa buồn hắn hiêu,
Lòng mình thầm nhớ dĩ vắng,
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu.
Đêm ấy mưa rơi nhiều,
Sọt mưa tan tác mưa mùa ngâu.
Tiến chân người đi,
buồn trẻ đôi mắt thấm ướt khi biệt ly
Nghe tim mình gió bút,
hồi còi xe nát không dần
Xót thương vỗ vàng,
nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn đêm
Mùa thu
thượng nhớ bao lần đi về có đôi Mã người còn vắng bóng mái Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay đã phai rồi
Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tin,
Đợi việc gì đến sẽ đến,
Nhưng ai bạc béo mình vẫn không đánh lòng quên.
Ai cho tôi tình yêu của ngày thơ ngày mộng
Tôi xin giấm vòng tay mở rộng
Và đón người đi vào tim tôi
Bằng môi trên bờ môi
Nhưng biết chỉ là mơ nên lòng nức nở
Thương còn đi yêu thì chưa đến
Tên gọi tên,
tình chưa đổ bến,
nèo mố mã tiên.
Nằm nghe cô đơn,
quang bước trong buồn,
Gió bút về tìm sau rơi cối đêm.
Nhà văn mang nhiều cây đắng,
dù hồn đi hoang.
Cho tôi tình yêu để làm duyên nụ cười
Tôi xin dâng tình tôi trọn đời
Người ơi người,
xin đừng e ấm
Làm tiếng ngẹ ngào
Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ
Đừng nói xa nhau cho mất lệ huyền mờ
Lời thiết thao qua tâm tư tròn mỏng tròn mơ
Tết tình khắc lên môi đưa mấy tuổi yêu vẫn chờ
Mình đã đi chung trên con đường sáng giữa
Mình đang dều nêu nghe trước bệ mương nguồn
Màu áo xưa em đan cho người nặng hành tráng
Có bạc trắng với phong xương vẫn còn động tình thương
Đời hay nói rằng yêu là chết ở trong lòng một ít,
vì mấy khi yêu
mà chẳng được được người yêu.
Được người yêu
Cho cho rất nhiều
Nhưng nhìn chẳng có bao nhiêu
Người ta phụ hoàn thơ
Chẳng biết
Chỉ có đôi ta không bao giờ ly biệt
Chỉ có đôi ta tha thiết mộng ban đầu
Đừng khóc cho tương lai mây thuyền ngược về đâu
Với một tiếng tin yêu nhau mỗi tình đẹp ngàn sâu
Đôi khi anh trộm nhìn em
Xem rung nhanh đó bây giờ ra sao
Em có còn đôi ma đào
như ngày nào
kể từ khi vắng anh
em như tấm vải lùa nhau
thương thâu đêm
giấc mộng xanh sao
anh có bề nào
ai đón đưa em
cuộc đời là vách chân
là rào thưa
một mai mưa ướt áo em,
áo mỏng đường mòn,
dàng nhỏ thân quen
đôi khi anh trộm nhìn em,
xem đôi tay dẫn phong trần năm xưa
anh có còn mê sông hồ
qua từng ngày
Kể từ khi vắng anh,
em như tấm vải lùa nhau
Đêm thâu đêm,
giấc mộng xanh xao
Anh có về nào,
ai đón ai đưa
Nhớ đón ai đưa
Cuộc đời là vết núi,
là tường mây,
quê hương nắng cháy đêm ngày
Mà anh
chiêm vút cánh bay,
thăm thấm đường dài,
không về thăm em
Lỡ yêu rồi
làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dễ vắng xa xôi
Đêm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình
Mà đánh quên sao anh giờ đánh quên sao
Tình mình hôm nào đâu ngờ dần chìm bao
Nhớ thương ôi lạ bao
Những lúc anh giã từ chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay em buồn khẽ nói
Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe anh
Chiều kia sẽ vui và màu hoa sẽ phai
Chúng ta sẽ không bạc màu như nắng hoa
Và đẹp như ước mơ
Tiếc hay rằng
Thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi
Tình chung sẽ chẳng như vui
Đã thương nhau rồi
thì quên sao đây một người đến thâu mong một người nơi nào còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau khắc ghi vào lòng nhau
mình gặp nhau như lùng mới quên ban đầu cớ sao anh ngập ngưng
Nhà tôi đơn côi mời em ở lại,
Kể chuyện tha phương chưa lần phải nhớ thương.
Mã ta sự từ thua,
Thiếu đôi tay mềm biết nơi nào mạc.
Nhìn ngoài mưa tôn xáo nghe lấy vào hồng
Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm nay
Chuôn với tâm tình của hai chúng mình
Một lần trong đời em nói thương tôi tiếng ngọt trên đầu môi
Còn đêm nay hơi,
nếu mai đi dù nhớ mang theo nụ cười
Còn tôi đêm mơ,
còn tôi đợi chờ
Thì dù xa rồi tôi vẫn là của người
Tôi vẫn cô đơn em dù đẹp như mong mơ
Tôi vẫn cô đơn chưa hề nói yêu bao giờ
Tôi vẫn cô đơn không người thương không người nhớ
Chiều một mình đi phố,
hồn không nắng không mưa
Tôi muốn quên em những ngày đời ưa dầu sáng
Tôi muốn yêu em những tình yêu thua bạc vàng
Tôi biết em đang âm thầm ước mơ nhiều lắm
Mà mình thì tay ngắm,
làm sao với được em
Những khi hoàng hôn lẻ bóng
Những đêm nằm nghe gió lòng ngoài trời hiu hát mưa rơi
Lòng tơ hỏi lòng cuộc đời đơn côi có buồn không?
Tôi vẫn cô đơn không hền sầu không hền rối
Tôi vẫn cô đơn quên chuyện đáng cay nhiều rồi
Xin hãy cho tôi ghen ảnh phúc em lần cuối
Dù tình là mây khói,
là cây đáng người ơi
Kết hoa để tặng em
Kết hoa để tặng em
Đêm năm xưa có gió heo mây
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo
Trả lại anh con đường tình năm cũ
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi
Thà quên đi những chúng ta chưa hề quên
Ai lên xứ hoa đào,
rừng chân bên hồ nghe chiều rơi.
Nghe hơi giá lên vào hồn người,
chiều xuân mây êm trôi.
Thông reo bên suối vắng,
lời rìu giặt như tiếng tơ.
Xuân đi trong mắt biết lòng dàn dào nên y thơ.
Nhẹ tâm tư mơ ước mộng đang nguyên,
đẹp như chuyện ngày xưa
Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lên theo đường hoa
Hoa bay đến bên người ngại ngần
rồi hoa theo chân ai
Nhìn hoa bướm rồi lòng chân mơ bướm hoa
Lăng lăng trâu sương khói rồi bàng hoàng theo khói sương
Lạc dân vào quên lãng rồi đường hoa
Lăng bước trong lãng quên
Ôi,
màu hoa đào,
màu hoa đào,
chiều xuân đào
Ôi màu hoa đào như môi hồng người mình yêu
Ôi màu hoa đào đã bao lần
vì màu hoa
Mà lư khách lắng hôn thơ dường chân lắng xu
Cho tôi bớt mơ
mộng chiều chiều,
nhìn mây trôi xa xa
Bao nhiêu năm tháng cũ mà hồn nào thôi vấn vương
Rồi chiều nay lá khô rơi đây,
có người nhìn buồn lấy.
Góm nhớ thương,
sươi tình cô liu,
ấm thêm lòng ít nhiều.
Tâm tư băng khung,
ngày đổi ta đến đây,
cung vườn xưa trốn này,
nhặt hoa tim rùng.
Cài lên áo,
có ai đâu ngờ hòa tim cả người thương
Hương xưa ơi, tim đâu thấy kỷ niệm bơi một màu hòa tim
Còn lại đây,
những khung trời trở vơ,
tháng năm lòng ngóng chờ
Rồi từ đó những đêm buồn mang tới Thương nhớ khôn ngôi người xưa xa cách rồi
Ân tình suốt đời giấu trong lòng riêng nực nợ mà thôi
Nhìn màu hoa ngỡ như em cười lúc mình vừa gặp nhau
Các bạn có thể nhìn thấy tên làng của bà Nguyễn Thị Hạnh,
Câu đang kết hoa,
bao nhiêu xác hoa Là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ
Nếu thương mến nhau mà sao lời yêu thương đó Bơ môi nào đẫn đó
Đời có vui với ai,
ta áo xanh hoen màu,
thương mỗi ân tình xưa
Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi,
và ước mơ những gì
Hàng mi kép hờ răng mây tim nhớ ai,
nhớ ai trong đêm dài,
buông tông xôi quên cài
Tông xôi quên cài
Đèn xôi bóng đêm
Sương rơi chân mềm
Sao rơi bên thềm
Hàng cây xa băng
Suối cơn mê đầy
Tìm đến bên em
Vòng tay ngỡ ngàng

hay thành phố không đêm nghề ai khóc ai sâu này
Chờ lê vắng anh lòng em thấy buồn
Nhớ gì cho bằng em nhớ người yêu
Người yêu tôi vẫn mong chờ
Trọn đời trọn tiếp yêu nhau
Xin em hãy nhớ đừng quên
Vui lòng sao vẫn buồn
Đêm thời gian bằng khói thuốc vang tay
Tìm đâu mỗi mắt một người
Ngày nào mình bước chung đôi
Giờ này anh bước lẻ loi
Em ơi, nhiều đêm anh nhớ về em
Làm sao anh ngủ được yên
Ước chi mình không ngăn cánh
Em ơi, anh nghèo hay bàn tay trắng
Anh biết đời còn nhiều cay đắng
Anh làm sao đẹp lòng em yêu
Thì không thấy nhau lòng như héo gầy
Nếu mà sau này không cưới được nhau
Thì anh xin lỡ câu này
Dù rằng mình cách xa nhau
Mà lòng mình không thiếu tình yêu
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dỡ dàng
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hóa bước theo chồng
Đời tôi quên cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quên rồi những chuyện giang dở từ khi mới yêu
Tôi quên,
tôi đã quên rồi em
Giang dở khi tình yêu tôi không say trên bạc vàng
Tôi quên,
tôi đã quên rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin,
xin chúc em ngày mai
qua gắm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời
riêng tôi riêng kiếp luôn dở dàng
nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lành lùng
trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Còn đời luôn đổi thay
Đã biết anh vô tình,
mà lòng em vẫn yêu
Đã biết anh hơi hờ,
mà em vẫn nhớ thương
Đã biết khi yêu ai,
lòng nề mang đắng cay,
đã trót mang trong tim
Một hình bóng giáng ai,
phẫu vắng đêm khuya tàn
Lạnh lùng lệ bước hoang,
giọng gió qua bao lần
Còn hoài mong cố nhận,
những lúc anh bên em
Mà hồn anh vắng xa,
những phút dài xa nhau
Lòng càng thêm khu đau
Sao mùa xuân không đến khi đông tàn?
Sao hồn ta như chiếc lá thú vàng
Kiếp cô đơn,
chậm chơn buông
Trong bóng đêm dài chỉ một mình ta với ta
Ôi, còn đâu giây phút yêu ban đầu
Cùng đàn xưa vương vấn môi tơ sầu
Chò chơi thua bé,
anh ưa kéo mó câu,
Chờ em khắp mõ rườn.
Cô bé đi
miều cười, run run bờ vai,
Tây ôm trăng vinh môi.
Chiếc tàu mõ nhỏ bé,
anh giã người phù xe,
Hỏi đi đâu bé à?
Mẹ đi đâu bé à?
Em trả lời nhà em ở quê thuôn
Một câu anh lại kêu
Làm vui cô khách nghèo
Trò chơi ngày ấy theo năm tháng buông xuôi
Giờ em quên mất rồi
Mưa đô liên hội kỷ niệm xưa mùa côi
Mây áo hồng bò cuồng trôi ngông trông,
mơ câu anh một bóng
ngồi nghe sao thắng lòng.
Khi em sang sông làm sao mà biết
trời tan vì đêm mưa
Em ơi em ơi chuyện xưa chuyện cũ đâu có ngờ chia ly
Khi em phu quý làm sao chợt nghĩ
chuyện mò câu đáng gì
Vì ai còn nhớ tên Phu Kéo Mô Câu
Chờ giống cô khách nghèo
Này đã hẹn rồi
Tuổi thơ tim đau
Như tan tắt bê dô
Kỷ niệm xưa hơn rồi
Anh lỗi mòn trở mô
Thì em say tiếng cười
Vui với người
Mà mặt Phu Lẹ Lội
Rồi ôm mơ câu cần côi,
tình bay xa cuối trời
Còn gì giờ đây em sao nhớ thương đây vời
Mộng tình còn trong tim hay chết theo ngày tháng
Còn mãi nhớ hôm nào lời chào nhau ban đầu
Ai nỡ quên tình nhau
Đời còn gì vui hơn trong phút say được yêu
Còn gì đau thương khi lắng nghe tình vỡ
Vì đã chót yêu rồi
Thì xin ghi đổi lời
Dù xa cắn phương trời
Ôi duyên ta đã lỡ rồi
Thôi tâm tư cạn hết lời
Mong lòng ta mang thêm nỗi niềm sâu suốt đời
Đường khuya tối đêm bước âm thầm một mình tôi
Giờ còn bài ca yêu ai viết trao ngày xưa
Bỏ lại mình tôi mang thương nhớ theo ngày tháng
Người tôi yêu đâu rồi,
người yêu tôi đâu rồi
Tình tôi đã chết rồi
Gió về miền xuôi,
anh đưa em cuối nẻo cuối đường.
Gió đầu non,
gió lọt đầu gành.
Đường em đi,
đường nâu hoa khắp luống cây.
Trên đường em đi,
đường nâu hoa khắp chiến trường.
Em đi đường nâu hoa khắp chiến trường
Gió,
gió về là về miền suối
Anh đưa em nước lớn nước sông
Để em qua sông qua rủi thâm trông
Gió về miền suối qua bốn vinh năm vội
Đó vẫn đưa em ngược xuôi
Em ơi em ơi,
đường về quê xa mấy bước,
đường về quê xa mấy ngõ,
mà sao người nỡ bỏ quên đường.
Trên đường em đi đường nở hoa khắp luống cây,
trên đường em đi đường nở hoa khắp chiến trường.
Một lần nhìn hoa răng đầu ngõ
Một lần cài hoa đỏ lên tim
Một lần rượu em sang nhà mới
Tình yêu trong tâm vơi
Ngọt tiếng nói thơm hơi
Cho tôi được một lần nhìn trang soi trọn tối
Một lần nhìn mây ngủ quên trôi
Một lần trần thương yêu ngàn lối,
niềm tin ta về tới,
người sáng trên lưng đôi.
Xin cho tôi được một lần nhìn đàn chim trắng bay,
dập rìa hoa đó đây.
Ngày đó được nghe súng im hơi,
đời thôi oán thôi hờn,
mênh thương cùng kiếp người.
Tôi được một lần nhìn quê hương người sáng,
một lần nhân nghịa sống lên ngôi.
Người người cùng chúng vui một lối,
đời thôi không lừa dối vì đã yêu thương rồi.
Hát nữa đi em,
lỡ ngày kia sông cạn đá mòn.
Hát nữa đi em,
cuộc tình ta chưa hết đoạn đường
Hát nữa đi em,
khơi bêm hồng đốt lửa đêm đen
Chuyện ngày xưa nhắc chi thêm buồn,
đời ai cũng có những tâm sự buồn
Chuyện ngày xưa nắng trưa ngà bóng dừa trên đường mòn hai đứa
Anh đánh đàn em thời làm ca sĩ nghe cũng buồn lắm ly
Ngày đó đã xa rồi cương tiết sầu lên môi
thoáng qua trong đời người xưa tìm tới
Bây giờ
sống lại giấc mơ
Hát nữa đi em
Lấy vừng chăng tô đẹp má hồng
Hát nữa đi em
Dù buồn vui cay đắng mặn nồng
Hát nữa đi em
Nói liền tương lai,
rồi ngày mai có nhau trong đời,
đường đi hoa nỡ xanh vai tuyệt vời.
Anh ơi,
nếp vào lòng em,
Má kể bên nhau ta những chuyện ngày qua,
cho mỗi duyên thêm mần màn.
Anh ơi,
nếu mà sau này giấc mộng không thành,
thì đánh đôi ngã chi lý,
chứ đừng sao làm chi.
Anh ơi anh hỡi,
duyên tình dù lắm thương đâu
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau,
cho thời gian không uống mờ
Anh ơi anh hỡi,
xuân về nào có đâu xa
Anh ơi,
nếu còn yêu nhau,
nhớ đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly,
hiền vấn vương làm gì.
làm gì hờ
hờ
Câu sơ
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân san
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghề sĩ lang thang
Anh chính anh ngày xưa đó
Cũng đeo bông mơ người đẹp lâu quan
Rồi một hôm tôi gặp nàng đem tiếng hát cung đan với niềm yêu lai lạc
Nhưng thanh ơi quá bé bàng bao tiếng hát cung đan người chẳng mang con chi chan
Nhìn đời thấy lắm phu phang mường tiếng hát cung đan với niềm đau dĩ vang
Nghĩa là đau dĩ vang
Hây, đôi sông tố lan tràn
Lên cảng tế huy hoang
Siêu đồ theo nước mặt nàng
Còn đâu, đâu lá ngọc canh vang
Còn đâu,
đâu quyền quỹ công sao
Em ơi em ngày xưa đó
Bạn xưa chân xa
Đời tôi vẫn tiếng nhạc cung đan
Đời tôi vẫn nghệ sĩ lang thân
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Anh thoáng buồn thương dòng lệ đai trắng
Em bảo anh nếu em là nữ hoàng
Anh xin gì thì em sẽ ban cho
Nhưng nỗi chứ không như ngôi đâu nhẽ,
Vì vua thường hay tròn lắm cung phi.
Và một hôm em ghé đến thăm anh,
Sợ mẹ cha hay chuyện của đôi mình,
Anh nỗi dối thưa đây cô bạn học,
Đã lâu rồi còn mới được gặp nhau.
Cứ mỗi tháng em lại đến thăm anh,
Sau mỗi tuần em đến thăm anh một lần,
Rồi quên dần hàng đêm em anh đến,
Nên lãng giềng thay thế bao nàng giàu.
Khi niềm đó và còn bao nhiêu nữa
Em của anh giờ là vợ người ta
Để anh mãi đau thương vì ước nguyện
Tháng năm dài chưa xóa được tình em
Nếu được làm người tình
Lạc vào mắt ai tớ
Cho hồn bớt dài khờ
Nếu được làm người tình
Đùa tộc trong chiều vắng làm gió thoáng môi hôn
Ngạn vì sao trên trời nhìn người yêu tôi cười thèm thùng thắp trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa làm ra tuyển trăng làm đôi má thêm hồng
Tình yêu như xuân vừa mới bước đi vào đời,
Một hôm đánh thức hồn thơ,
Đón chân hồng quen xưa đã từ kịp nào.
Người yêu đi vào giấc mộng làm đêm đắm ấm
Đã qua từng mùa lá bay,
đã nghe tim giạt rào,
hồn đã ngất ngay
Nếu còn là người tình thì tìm đến bên nhau cho ngày tháng ngọt ngào
Nếu còn là người tình thì thôi thay màu áo,
thôi sóng mắt sôn sao.
Vì thời gian không
đợi còn lời yêu giữ lại để còn biết mê say.
Xin đến vì cuộc đời còn tình yêu muốn thua gọi nhau mãi người tình.
Thôi em hãy đi về,
vinh biệt kể từ đây
Còn luyến lưu làm chi,
còn vấn vương làm gì
Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết
Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại
Anh đơn dân em kia xế vắng mùa thương vẫn đẹp như giấc mơ
Chiến trời báo ánh sao tình ta bấy nhiêu kỷ niệm
Nào ngờ hôm nay định mệnh chia rẽ đôi ta
Em biết làm sao hơn
Môi tóc, làn môi và thư tình
Anh xin gửi lại em
Với tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em
Dù mãi em theo chung đời
Đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên
Anh hiểu giùm em nào ước muốn dâu sáng với tình xuyên trai ngang
Em vì chưa hiểu nên đành cầm nín cho đem lòng
Chuyện tình đôi ta nghẹt ngào chăm đắng muôn cây,
thôi vinh biệt thiên thu
Tôi đưa người đi bước chân hoa mộng vào đời,
mùa chiều nhé mưa mây thay ngủ buồn răng lối
Võ vương trên đường dài,
mắt em xanh màu trời hết rồi ngày mai ơi
Khi yêu nghe mộng đẹp trong vòng tay
Có mấy ai ngờ chiều nay là đây
Cánh bươm theo lái những kỷ niệm buông trôi
Nói chi lần cuối
Hôm nay bạn đi con chân theo nhịp dài
Như nụ hoa nở thêm cánh
Đã phân ly một lần,
tiến anh thêm một lần
Áo đẹp màu trình nhân
Tôi anh đôi bàn đường ta rìu nhau
Anh đi tôi ở mình phối đường sau
Tiến người yêu trước đến giờ bàn đi sâu
Gây thêm nhiếp câu
Giang tuy bao la mạ đầy trời mây
Tâm tư khi duyên không chờn tim nào thấy
Lối đi hôm nay hứa hẹn chan đê
Thế mà đời mình chỉ như bóng mây
Lâu không chăm sói tình xưa khôn nguôi
Trong tương lai là cơn gió trôi
Đôi khi chân nghe tinh tâm từ vòng nèo về
Ngược dòng thời gian đưa hôn đi tìm quá khứ
Lũng môi không còn mềm giấc mơ không nẻo tim
Bóng ngà chiều loàng tiên
Nghe hơi sương lạnh chi em trôi mưa Mưa,
tay ôm kỷ niệm buồn ghi vào thơ
Kiếp mình lá mến tên đoạn tàu trong đêm
Đêm hoang yên liền
Người có thương thân tôi nghệ sĩ
Thì đừng có thương như thương hại đời Và đừng có nghe chi thiên hạ thường *** pha tôi kíp sương ca
Người đến đây
đêm đêm phong trà Đèn màu kết hoa thương yêu mặn mà
Tôi xin người nhìn lệ sân khấu hãy tin tôi hơn lời ca
Riêu nồng đố người đã say chứa
Ân tình này sao không gắn bó
Đời là những dòng nước vô tư
Ta là thuyền sống đưa xa bờ
Người đó còn có nghe tôi,
tâm tình đầy vươn lên đắm đùi
Người đừng trách một kiếp cầm ca,
con tâm nào không muốn phương tơ
Người nói đi như tim người nghĩ,
làm nghề sướng ca tôi mang tội gì
Hoặc là có chăng tôi mang tội đời
Làm cho nhân thế
say mê
Người nói đi cho tôi một lời
Dần ngày sương ca tôi không
lạc lời
Tôi ơn người,
phần tâm tôi muốn kiếm hương tơ cho đời vui
Người nói đi cho tôi một lời
Ngày xương ca tôi không lạc loại,
tôi ơn người,
phần tâm tôi muốn kiếm vương tơ cho đời quê.

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...