Xin trang trọng giới thiệu đến quý vị khán giả một liên khúc chân ca trữ tình tuyển chọnvới hai dòng nhạc không phai phôi theo thời gian và ký ức của tất cả chúng ta.đặc biệt với sự kết hợp đăng sen giữa những ca khúc chan ca và trự tình rất nổi tiếng trong suốt thời gian quađược thể hiện với những giọng hát tiếp nối những thế hệ đi trước là những giọng ca đang được yêu thích nhất hiện nayxin mời quý vị khán giả cùng quay về với những hình ảnh thật đẹp của quê hương và tình yêuhy vọng liên khúc này sẽ mang đến cho tất cả quý vị khán giả những giây phút đắm bình trong từng cung bậc của tình yêu quê hươngVà những ký ức của một thời ghé nhớ.Như bức quả tên ca trên lúa,Nghe thoảng xa tiếng họ dòng đường.Dài thùng nữ hát đưa chuyện ngày mùa,Hạc lúa chính đã nuôi ta ngàn xưa.Con nước rồng rồi con nước lớn,Anh với em ở cùng một thôngThời gian đã bước chân quen đường muộnLòng mơ ước hai đứa vui chuyện trồnLòng mơ ước hai đứa vui chuyện trồnLòng mơ ước hai đứa vui chuyện trồnƠi, những giọt mồ hôi tưới lên đời cuộc sốngQuay hương yên của chính dòng sông Như chính con rồng tên gọi Trường LongThuyềnngược xuôi Cập bên sông Trăng Cần ThơĐẹp lắm những đêm trăng Mà gợi lòng người nhớHươnglúa ngọt tình quê lai langAnh với em chẳng cần dao sangCuồng thương mái lưới tre xanh quanh làngLàm bóng mắt hát sâu câu tình caHôm qua em có nghe những lời người caNhoàng nước mắt khóc thay cho nụ cườiTình yêu đó nhang yên cho hai ngườiTình đôi ta nay đã lỡNgăn cách đôi nơi gặp không *** chàoCứ sao trời nở đánh lý tanAnh lý tan một người trông sâu nhớ,một người ôm mặt không,duyên kịp bẽ bàngHòn chí đâu em đừng nói,hoa mất hương trên người phai ú dồiĐêm đêm dài ngậm ngùi chua cay tại đời gây hân oán em nào đâu có phụ lòng nhớMình không duyên đời chấp nhận cho nhé em ơiGiờ đây lòng mong theo gió bấy giá tràn xe cát biển đâuĐông giọt mơ lị đô luyến thươngVề đi em say tình mới,xin hãy quên câu ngày xưa khenNhưng ân tình là bê dấu thôi,Hiểu được em thì chưa mang buồn đau,Tránh tình đổi thay.Em sang giàu, anh thì nghèo khó,Ước mơ nhiều để giờ lòng đau.Hồi trời cao, vì sao đáng bài,Tờ duyên xe môi chưa gì rời xa.Duyên đôi mình ân tình bằng đôm,trái tim này suốt đời yêu anh.Nào ngờ đâu tình ta sớm phai mau,ai dìu ngán trái cho mình lìa xa.Thân em con gái phát vỡ theolời mẹ cha.Trái mộng tơi Đừng anh ơi,xin chớ nói nặng lờiBọn bèo nên đợi mãi ngược xuôiAi quên lời,ai nào bỏ bản tình ơiDanh lòng tôi khóc trái mộng tơiCòn riêng em khóc thương số phận mìnhDanh lòng một đời ôm nhớ mongEm càng sống xa nhiềuLàm sao *** trách khi lòng em luôn thuy chungChưa hiểu rõ ràng nên em phải xa cách anh muôn trùngCao sơn nhưng chamẹ cãng ăn Không chỗ được bơn anhChiến quyến giờ lẻ nỗi cam đăn thôiVàng cây lá bay đôi tay gây gục mang suy tư vềĐầy đôi mắt nhung,kiêu xa môi mềm tim đến bên emNghiêm tin đã lành theo tháng năm giá băngEm có nghe ngoài phố đang kết hoaBao nhiêu sắc hoa,là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờNếu thương bên nhau mà sao lời yêu thương đó bờ môi nào đành đổNăm tháng xa vơi đời có vui với ai ta áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưaYêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi và ước mơ những gìVàng mi khép mơ rằng mấy tiếng nhớ ai,nhớ ai trong đêm dài buông tông giói quên càiĐèn xôi bóng đêm,sương rơi chân mềm sao rơi bên emHàng cười xa băng,xoài cơn mê đầy tim đến bên emAi ngỡ ngàng nghe đắng môi trăng đêmEm ơi em lời hứa xưa đã phaiAnh ơi có hay thành phố không đêm ngàyAi khóc ai sau nàyVề phương Nam lắng nghe cung đànThổn thức dòng dưới trăng mơ màngRồi theo sông,cửu Long nhớ nhung dâng trang.Chợt thương con sáu bay xa bầy,sương khói buồn để lại lòng ai.Con sáu sang sông,sáu đa sổ lòng.Bài về Bạc Liêu con sáu bay theo phương ngườiBài về Trà Vinh con sáu bay qua đời tốiCầu hát ngân ngàtiếng tơ giao hoàCháy lên trông già muôn ngàn tâm sựHát lên một lần để một đời xa nhau sớm hơnĐàn thiên thu đứng cháy tơ sôiTheo sông vang các lỡ sông bồiNửa biển dâu đã bao đổi dờiVề phương Nam ngắm sống ngầm ngùiThương những đời như lục bình trôiXanh nhà phơi hồng xác pháo,em ngờ xác chết tim đau,thôi vây tay chào giây cuối quạt bầuKhổ tâm vô lường do phận làm con,Nghĩa mẹ cùng thầy thân gái vương tròn.Vương lời theo chồng xa xứ,Sang giàu nhưng chẳng sang xuân.Em vui vui thương em cười cười rơi đi.Em xuyên con cho câu sanh phán xa chờ Hỡi ba mẹhôm bước qua cầuCâu bao nhiêu nhiệt nghe lòng mình sầu bayÔm tắm căm đánh mang lòng bạc đenChắc anh thông cảm em đổi ưu phiềnVui gì ưu đời nhung gaiVui là mơ người tình quenNghe nói Cà Mau xa lắmỞ cuối cùng băng đô Việt NamNgại chi đường xa không tớiVề để nói với nhau mấy lờiXuôi mái chèo sông ông đôngĐêm trăng kịp tới chợ Cà MauXuân ghé ngày đêm không ngớtNgười Cà Mau dễ thương vô khuVề cái nước đầm dơiNghe ai su câu ơi hờThương em đừng để duyên lỡ thơiNghiêng ghê, nghe sát xe con tin tôiChừng nào về năm căngNhớ nhau qua lại cũng gầnMột lần về ông MinhNghe môi kéo nhớ rừng Cà MauMai mốt Cà Mau em lơnTùy Úc mà xưa soán đẹp hơnCà Mau đường đi không khóMà chỉ khó có sông vắng đôiEm đứng mình ơn một hươngDuyên giáng mời khách là ngàn phươngCà Mau mặc thêm áo mớiVề Cà Mau là Thầy thương em trôiGió xuân bay về Cà Mau qua đầm giớiNước sông lưng lỡ bông tràm thoảng đưa mùi hươngMong anh đến rừng ưu minh,Cánh hoang bao tình,Khungtrờiđẹp xinh,Lá hoa điêm tố trời xuân.Về dung nắm căng,cùng lắng nghe khúc ca bình minhTiền hòa diệu dặn xa đưa,dòng sông nước trôi sống xuống con đườngĐến chúng mình giả tơ cùng nhau,lưu linh bao ân tình hôn trời cà mauCảm ơn...Buôn vào khôn khống tênThức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đờiĐường phố vắng đêm nào quên một ngườiMà yêu thương chốt trao nhau tròn lạiĐêm rồi làm sao quênBiết tên người quênMà biết có đêm nào ta hẹn hò Để tâm tư những đêm ngủ không yênNửa đêm lạnh qua timGiữa đường phốhoa đèn Có người mãi đi tìmHẹn đến mà tiếng bước buồn thếTiếng thấy hoài công thôiPhố đã vắng thưa rồiBiết rằng chẳng duyên thươngĐể người không gặp nữa về nỗi giấc mơ xưaNgày buồn dài lệ thếLàm dết mướn qua sông lên vào hồn,làm khổ môi biết bao nhiêu lần rồi.Đời còn nhiều băng khuâng,có ai vì thương bốc nhặt tâm tình này.Người dúng đến cô nhân mua nụ cười,Và xin ký ký niềm một nềm thôi.Anh thương thương Úc lâu rồi mà anh,anh không *** nói.Để nay Úc bước theo chồng trong lòng anh thấy buồn hiểu.Chiều chiều ra đứng bờ sông nhìn con nước sông nước lớn.Liêu riêu bên lỡ bên bồi,còn ai ngồi dặn áo đâu mà trông.Anh thương thương cũng lâu rồi,mà sao sao không *** nói.Để nay hút bữa qua câu,anh sầu anh nói lời thương.Ngày nào hai đứa mình chung bờ đê gần lũ đi vềAnh thương không nói lời nào,ục mên rồi cũng chẳng *** hẹn môiRồi ngày mai đây,ục làm cô dâu mớiLối phương trời nào,Úc còn nhớ anh không?Kỷ niệm mơ mong bao năm dài làm sao không nhớCó anh trở lại,thương mà không *** nói raNhàn trôi qua,út quên dần trong êm ấmChỉ có anh nằm đêm đơn lành buộc giá tim đàoRồi trời cao thương,cho anh gặp người anh yêu mếnNguyện tiếp với emNhà mình trung váchSao mỗi tình lại xaCó phải vì tôi trắng tay đời nghèoHay tại duyên lành chưa tớiVì tư hồng chưa xe môi nên đôi mình không bước chung đôiNhà mình trung vách sao vẫn hoài tình cơCó lẽ tại tôi thương lên yêu thươngVì tôi xấu xinh nên mắt chàng dạ vờ không thấyKhi tôi mang tặng anh trai tim hiềnMùa sángmùa đôngcó ngựa sẽ pháo hồngthì em đi lấy chồngvạch buồn lạnhtương vộiyêu người chưakịp nộichung vạch thì cũng đến thế thôiNhà mình trung vấn,sao chúng mình biết lì?Biết hận gì đây,biết nói năng gì?Em một đời buôn lẻ bông,Nghe lòng dây từng cơn sông,Sáu sáng sauTôi trở về thăm emSáu tháng năm biệt mại xứ xaDòng sông nước xanh năm nàoGhi dấu ngài đôi mình đưa tiếngThê ước trao, dẫu xa xăm xin đừng phụ nhauTrăng còn sáng sôi dòng sôngEm giữ bên lòng cho dù tháng năm dần trôiNay người tình xưa đâu hiệu hát ánh trăng buồn sôiSông vắng bóng cô lai đỏ để buồn cho aiCó xa đầy dơi,tìm hỏi người quênCô lấy đòi dừa sang bến tình về nơi giữa người giàu sang gắm lùaXé nát tâm tư của một người,ngày đêm nhớ thương,nhớ thương người hơiƯớc mơ quay về câu đã dàn cùng aiGió mưa trong lòng nghe lành buồn tim người ơi thấu chânHỡi cô lại đò sao đành lòng quênBó sông bó đò bó người tình xưaBước đi theo dòng,để dòng sông,náu nề lắng trôi,để tình tôi lỡ lạc ước mơ.Để dòng sông,náu nề lắng trôi,để tình tôi lỡ lạc ước mơ.lặng mơquý vị khán giả đang thưởng thức giọng hát của các ca sĩLu Chú Vĩ,Lưu Ánh Loan,Diễm Thùy,Quỳnh Trangvà Li NhưTình anh như áng mây cao,tình em như ánh trăng sao,cứ sao mình chẳng được gần nhauCuộc sống kiên tìm chia cách đôi ta,bạc trắng lửa hồng nên đợi thêm xaGió bao lá,đường em theo gắm theo hoa đơn đầu này muôn kiếp không nhòaHẹn ước nhau chi cho một người ốm mối hình nhìn theo một chiếc xe hòaTrăm năm bế có dương xì dàn chân nếu có quá khổThì một tan duyên số mà thôMột bước ra rời muôn kiếp lý tânCánh thiếp hồng tiên người sông ngangNgười hai bên nước thanh thangTừ nãy đôi nèo quan sàn khóc cho đời bạc săng lúa hồngBậu sáng phà rạch niêuQua lèo đèo theo sao,đôi bọc trăng trên đầu hương như áo cô dâu.Áo bầu đo cánh kiến,da bầu vàng phù sa,Mắt ngời xanh nước biểnTim bầu hồng lồng quaBầu sáng pha rận miếngNguyên ngoại xuống bến treSơn đông ba triGúa bầu rung tiếng láThoáng thoáng mùi làm duyênThoáng mùi thương qua đổiMùi tình lục dâng tiênLòng hoà như con nước,lên đơn dào trong mong nhớNhìn bên trái tim bồi hồi,lòng muốn theo người ơiMùa heo người ơiBỗng sang và rạch miếngChân quấn quýt,quanh quần dùng thủy chungBông dừa dương áo mộng,in đầm chùm yêu thươngBầu sáng pha rạch miếu,thăm trường cũ Nam PhươngLạc lư xe thô hà mồ,Tràng ơi quá dễ thương.Quyến lòng theo bến gót,Nắng này hoài hồng nghe.Ước gì đường trắng trời,Gặp nụ cười bên trang.Chỉ còn lại niềm đau khi trái tim yêu này dỡ tan theo mong ảo ban đầuChỉ còn lại niềm đau khi người đang tâm dèo trái đắng trong nhauĐành lòng nở phủ nhau người xem yêu thương như nước trôi qua cầuĐể xin tao sầu,ôm mỗi duyên đầu,lỡ rồi tình đauChuông hèn thề con đây,qua bướm trăng thơ mang nhớ thương,nay còn mãi đông đâyKỷ niệm tình con đây,đêm mộng trao nhau,hương luyện ái men sayĐành lòng người đổi thai,để con tim yêu nay héo hoang hào gầy.Bao giấu yêu đồng đầy,nay thôi cũng đành luôn lễ chia tay.Thôi còn gì cho nhau,tình một lần phụ nhau,là con tim tan nớ bu sầu.Tìnhnợ lừa dối nhau,để trăm năm tình còn mãi niềm đauĐăng cai ưu sầu,tiếc cho duyên đầu,khi cuối đường tình này chỉ còn lạiniềm đauHết thật rồi người ơi,khi giấu yêu xưa theo gió mây,bây giờ đã xa xôiDấu dòng buồn sâu rơi,riêng mình đơn cười,trong cõi nhớ chơi tìm.Tình là sầu bể khơi,tìm dấu yêu thương,dấu đắng cay trong đời.Ai ấm xa chơi,đau đớn ngẹn lời,thôi đừng nên khơi.Như s feature AnimeUống dòng phố xa,đường qua trường Khánh có người bán quaTùa chế tùa hiê u tá lư thiêVề đái tâm thâm người bán khờ meNghe hát dù kê già điêu múa lâm thônSơ bãi bòn,tàu ná bòn,tàu nábòn ơi.Về đây quê hương sốc trăng,lùi tre làng,hàng dưa rơ bông.Dù đi bốn biển năm châu,xa quê rồi mới hiểu lòng đau.Đau...Đau...Mãi mãi một tình yêu,lời ai thề hứa hôm nào Vẫn mộng hoài trong ta dù tình xưa nay đã chia xaChiêu trợt bồn lang thang về qua phố xưa tỉ niệm Lê nhạc nhòa mi cay nghe tim mình sao như nhôi đầuMai mai một tình yêu còn trong mong ước duyên đầu,phố nhỏ mình bên nhau tình đầm sâu âu yếm cho nhau.Lạnh chiều vùn đông xưa bờ môi ấm trao kỷ niệm,hẹn hò chờ xuân sang đôi tim tình nên ước mơ duyên.Bao nhiêu thương ngày xưa nay đã tan như bột đèo,ai thăm sang cụ ai chia liện mình lạc mất nhau.Bắt đầu mãi mãi một tình yêuMiền Cần Thơ gạo trắng nước trongVui niềm vui ấm no cuộc sốngMiền Đồng Tháp ruộng lúa mênh môngYêu tình yêu thắm duyên mặn ngồngai qua tiền giang xuống phà mỹ thuầnai đi hầu giang đến bắc cân thơđi về minh hải hay đi về kiềm giađi về sa đế hay là về an giang về An GiangMiền Tây ơi giữa lúa miền NamHai mùa mưa nắngMiền Tây ơi sông nước cựu lòngChình nhanh phù sangĐất lành khắp chốn nở quaCung bòi mặt sống mức mà môi êm.Dường trăng lên theo bước chân đi,Qua đường đề mây nhịp cầu tre,Hàng cây xanh ấn bóng yên chề,Dương ao đắm quyền lập lẹDương ao đắm quyền lập lẹAi đi miền xa nhớ về quê nhàThăm con đường xưa bến cũ miền TâyTiếng cười dọc nón trong có tình thần thươngvào quê hươngvàoquê hươngCung vườn xưa trốn này nhặt hoa tim rụng,cài lên ao,có ai đâu ngờ hoa tim cả người thương.Hương xưa ơi, tìm đâu thấy kỷ niệm Với một màu hòa tìnhCòn lại đây,những khung trời trên phư Tháng năm lòng ngóng chìmRồi từ đó,những đêm buồn mang tới Thương nhớ khôn ngôi người xưa xa cách rồiMơ xa cách rồi,ân tình suốt đời,giấu trong lòng riêng nực nở mà thôi.Nhìn màu hóa,ngỡ nhớ em cười lúc mình vừa gặp nhau.Xuân vẫn qua,đêm thời gian trôi biết ai về chốn nào.Người tâm tư luyến thương,ngước nhìn hoa tim rung.Tình sao hưng hờ,người xưa hơi,Thấu cho nỗi lòng hoa tim còn người đâu.Nắng hà đi,mây trôi lang thang cho hạ bồ,Côi khói đông đồng để ngầm mùi chim nhớ lá rừng.Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần để cậu ngồi,Mẹ nhố tóc sâu,hai chị em tóc bạc như nhauĐôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu,rỗng chơi những ngày đầu trưaBa giá miếng dừa đường mòn xưa,dài nắng *** mưaAi cách xa khối ngủ ngồi một mình,Giữa lươi tre xanhdào anh,Khung trời kỷ niệm chợt hèn,Rau đắng nấu canh.Xin được làm mây mà bay khắp nơi vang hồ,Ghé chung quê hương xa rời từ cận bước ly hư.Xinđược làm do *** diệu đưa điều ca nhau,trời bến thiên sâu cũng ngọt ngào một lời cho nhau.Chờ cho nhauXin sống lại tình yêu đường xưaRồng chơi những ngày đầu trưaBa giá miếng dừa đường mòn xưaGiáy nắng *** mưaXin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi nhớGiữa lươi tre xanh,nhà oanh,khung trời kỷ niệm,Chợt thèm, rau đắng nấu cay.Gửi vào kỷ niệm,chuyện một tình yêu khi ai đã sang ngang,Bao lời nói yêu,bao nhiêu ước mong,thôi chuôn vào dì vang.Đừng chánh chi nhau,đừng xót xa đâu,xuyên sâu lỡ nhịp cầu,bao sâu yêu ngày đầu,thôi mình giữ đẹp trong nhau.Gửi vào kỷ niệm,tình đau mộng mơ như hoa bướm nên thơ,đêm mong dưới trăng,trao nhau ước hết trăm năm tình mãi mãi.Nguyện ước hôm nào,thế giới trăng sao bao dấu yêu ngọt ngàoBao đâm say thuở nào,bây giờ chỉ là áo mộng chim baoThôi xuyên tình lỡ rùi,mộng lòng ngành xưa đã theo áng mây chiều bayĐời tay trắng tay,tình thay đổi thayTrách nhau chỉ là vương sầu lệ cây đắng câyChỉ là áo mộng tình mình ngày xưa thôi như gió xa đưaNhưng ngày có nhau nay xa mất rồi yêu thương còn đầu nưaTình đã chia đôi mộng ước xa xôi nãy vỡ tan thật xưaTiếng cũng đã rơi,thôi tình gửi vào kỷ niệm mát hốiNhớ mùa trơm trơm trước,mùa trơm trơm kỷ niệm,biết bao nhiêu nòng thầm.Có một chàng thiếu niên nơi đô thành tìm xuống Vinh Long thăm bà An HiềnĐình mệnh suối khiến nên sắp đặt chuyên tình cờ Chẳng hẹn mà nền tươngKhi xe vừa đổ bền,cô em cười tươi thơm Mời anh mua chương chươngNgười thay tiếng nói,lời vui thay tiếng trao,luyến trông theo tà áo.Đê rồi nghe vấn phương,khi hay người bạn ấy có cô em là Anna.Rồi từ đây có nhau,sớm chịu lời hẹn hò,kết chặt tình bản dương.Bao nhiêu lời thương em,bao nhiêu tình lũ luyến người trong nhau mỗi duyên đầuMong cho mai sau,đời ta luôn có nhau như những ngày mới gặp nhauĐưa em sang sông,vào vườn trông trông chimBằng xuồng ghé máy đuôi tômSải trái ngọt tình mình cũng thật đâm đàĐời vui sắp chiều dù nghèo vẫn đẹpNhìn hoa tương lai ngình như thếAnh đi làm mong giáo và em mua bán trơm trơmThế rồi mùa mưa tới mua trơm trơm chín rộpKhắm như hoa hàm tiểuMa hồng không vẫn sonEm xinh như mong ướcvì người yêu thôi xưa đã trở lại tìm nàng với lệ vật cầu hônđem nhau lòng phơi phơi tình yêu về răng lôi tình đẹp mùa trơm trơmyêu mà chỉ khi nước mắt không còn tâm hồn như quá u hoài và buồn như đâyĐa tình đêm nghe chàn đầy tim thức lời ru ngọt của đoàn trườngNhưng mà sao vẫn thấy nhớ nhung nhiềuNhững lần đêm gió giang mùa ngụ lạnh trên bờ môiTìm vào khuya ánh đèn mở nhà thoáng dần phố gầy một mình thôi một mình thôiĐam mê ơi,thả thứ hết cho ngườiTừ đây giữ cuộc đờithì đường ai nấy điRồi một ngày maitrên đường thiên linh yêu gặp buồnXin hãy quên những gì đã quaChuồn vùi đibao phút giây thiên tầnCho lòng mình chết một lầnCon đừng mơ mơBao giang không trăm ngàn lần cũng không đừng nhắc lại nữaEm buồnDậy đi em đừng ngủ dây dưaDậy ra coi giảm ước xa quaMá ơi lấy khăn cho bậu thầm cương buồnNgười ta đi về miếng nơi xa,tìm tương lai hạnh phúc xa hoa,cớ sao,cớ sao em còn nhớ thương ai?Dậy đi em đừng ngủ dây dưa,dậy ra coi trời nắng lên chưa.Nắng lên,má lớn không dặn ảo sao vừa.Dậy đi em đừng ngủ dây dưa,dậy ra coi từng luôn sao thương.Dùng áo cho emDậy ra coi lòng hết đau chưaKể người ta đừng có hay mơLấy chồngĐường đời còn bao kẻ chưaDậy đi mua đồ nấucanh chuaVề cho ba mấy bữa cơm trưa,Cơ gìmà nằm buồn thiêu buồn thiêu.Từ khi mất nhau rồi,tim tôi thành sòi đá,đêm đêm chập trần trong giấc ngủ.Nghe hồn như sòng suối trôi vào khoảng vắng hư phu,vết thương trong hồn đã như khu.Giá đi rồi là hết,giá đi là vùi chôn tất cảChôn vùi đôi hình bóng nhân tình sớm tối bên nhauNhững đêm tâm sự tay gói đầuAi ai bảo thời gian không biến đổiKhi thề nguyện trăm năm vẫn yêu tôi hỡi người ươngTàn tay tôi mãi không rời,ôi lời nói ngọt ngào trên đầu môiTôi,tôi hiểu thời gian như cánh nhòChim trời một khi khôn lẫn bay đi với mong mơTôi, tôi hiểu xưa tôi quá tiền đời nên giờ sống lẻ lơiCòn đây là thư tình mang theo làm hành lyTôi xin bằng lòng ôm nỗi khổNghi vào trang nhật kỷ như là vệ tích yêu đươngBước đi âm thầm với phong xươngVà xin cảm ơn người bao nhiêu chuyện lừa dốiNhưng khi người đành tâm trối bỏÂn tình tôi còn giữ như một hoá nát mong manhMột hoa nắng mong manh,chút hương kỷ niệm hai đứa mình.Nghe em hát câu dân ca,xa mượt mà lòng anh thương quá.Tiếng ngọt ngào nào đông đưa, nhớ xa xưatrời trưa bóng dừa.Mùi mà non hương tóc em biết bao kỷ niệm Nhắc lại thấy thương nghe thật buồnLâu nay muốn qua thăm em,nhưng ngày gì cầu tre lặng leo.Tháng ngày tuổi đời trôi theo,nếu chân nhau bạc thêm mái đầu.Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu.Đường về hai thôn cách xa,khoan cường vô chiều.Nhớ mùi tóc em hương đậm đàLòng chật buồn mênh môngGián xưa tàn theo giấc mộngNgười đã bước sang sông,đang mùa lúa trô đông đôngLàm sao em quên những ngày khi mới quen tênBên góc đa dân đường,hai đứa ngồi tỏ tình yêu đươngAnh thương tộc em bay bay trong chiều chiều,gợi bao nỗi nhớ,nhớ từng nụ cười ngây phơ.Thóc duyên mơ chiều nghiêng nắng đổ,về quê em phù xa bác ngân.Dù ngang cách sông,chứ đâu cách lòngHãy subscribecho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn