Lời đăng bởi: ___khoc___
Em đem tô màu đắng cay
Lên cuộc tình đắm say
Anh chẳng ôm mộng mơ cứ mặc cho mưa thổi bay
Giá như biết giây phút ấy
Giữ con tim chẳng níu lấy
Ánh nhìn ta va nhau kéo giông bão ùa đến đây
Sao anh lại ngu ngốc tin
Để sau phải đứng im
Nhìn xa bông hoa trao tay người khác chẳng phải mình
Sao lúc nào cũng rối ren, tối đen
Và anh có nên
Thật vui khi em tìm được nửa anh kiếm
Anh chỉ là gã khờ bơ vơ ngu ngơ nhung nhớ tình yêu thật viển vông
Vì phải lòng
Chạm bông hồng mà anh mong trong hư không
Nhưng chẳng phải dành cho anh nên vội nép trong âm thầm
Một thằng si tình như thế
Có lẽ có cố gắng đến đâu cũng không thể
Tô vẽ những nét bút em mong
Trong say mê chẳng muốn về
Vì chẳng đợi chờ trông 1 ai nên đành thôi cũng mặc kệ
Anh đã si tình như thế
Từ khi em để vết cắt ứa máu cố giấu
Nhưng tiếng con tim khóc than làm anh chẳng che được sự thật ( huwoa huwoaa )
Lời đã trao từng khắc sâu, anh biết giẫu
Dù vạn năm thân xác dày xéo đau đớn vẫn chẳng buông tay đâu
( Dại khờ đâm sâu trái tim anh đau lòng, anh xé lòng )
Anh vẫn tiếp tục cố lết nhưng cái kết lại giết chết
( cố lết nhưng cái kết lại giết chết )
Tấm chân tình vừa trao tại sao vừa nắng xong lại bão
( Sâu bên trong lòng anh dần hư hao )
Thoát tâm can để mưa rơi, chơi vơi
Đơn côi mặt trời ôm anh vào lòng để cho con tim này thảnh thơi
Qua bao nhiêu đau sâu trong lòng vẫn thế
Quá trễ
Vẫn thế, quá trễ
Anh chỉ là gã khờ bơ vơ ngu ngơ nhung nhớ tình yêu thật viển vông
Vì phải lòng
Chạm bông hồng mà anh mong trong hư không
Nhưng chẳng phải dành cho anh nên vội nép trong âm thầm
Một thằng si tình như thế
Có lẽ có cố gắng đến đâu cũng không thể
Tô vẽ những nét bút em mong
Trong say mê chẳng muốn về
Vì chẳng đợi chờ trông 1 ai nên đành thôi cũng mặc kệ
Mưa trôi theo chiều đông
Xóa yêu thương viển vông
Bao ngây ngô chìm đắm
Trong phút chốc bỗng nhiên lặng câm
Lời ngu ngơ bâng quơ mãi mãi chỉ là trong con mơ
Anh là gã dại khờ
Biết là sai mà vẫn đợi chờ