Anh chẳng thể nói lời ngọt ngào như bao người. Anh chẳng thể hát được bài tình ca em thích. Anh không hề biết cách dành tặng em những bất ngờ. Nên cũng chẳng dám nói ra là đã yêu. Thay lời anh gữi với
Một ngày nào ta thức dậy. Tay nắm chặt ngước nhìn về tương lai. Bỏ lại đằng sau nỗi buồn. Em khẽ cười nhẹ nhàng tựa lên vai. Một ngày mùa đông giá lạnh . Cơn gió buốt theo cơn mưa xuyên qua từng ô cửa
ANH VUI . Ngày ấy cũng đến . Em gọi điện báo tin vui. Ngày mai đây thôi. Là ngày em lấy chồng rồi. Dạo này anh thế nào. Nếu không bận , thì tới chung vui. Cuộc gọi sau chia tay. Lần này mang chút đắng
Như cơn mưa đang rơi. Đôi tay ai buông lơi. Giữa ngã rẽ cuộc đời. Ta tìm miền đất mới. Có nỗi nhớ không tên . Có sóng gió chênh vênh. Có những tiếng thở dài . Bỏ lại trong góc căng phòng . Vì số máy đ
Anh chẳng thể nói lời ngọt ngào như bao người. Anh chẳng thể hát được bài tình ca em thích. Anh không hề biết cách dành tặng em những bất ngờ. Nên cũng chẳng dám nói ra là đã yêu. Chore. Thay lời anh
Anh không thể nói được lời ngọt ngào như bao người. Anh không thể hát được vặn tình ca em thế. Anh không thể biết cách xem tặng em những mắt đường. Nên anh chẳng dám nói ra là đã được. Thay lời anh gử
Anh vui đến nỗi thềm nào. Nhìn người ta cầm nhấn cưới trao. Anh không có chút tự hào. Vì người mình thương hạnh phúc. Nhưng nào báo cưới em màu trắng tinh. Cô gái anh thật xót xinh. Giật mình cứ ngỡ a
Anh vui đến nỗi thềm nào. Nhìn người ta cầm nhấn cưới trao. Anh không có chút tự hào. Vì người mình thương hạnh phúc. Nhưng nào báo cưới em màu trắng tinh. Cô gái anh thật xót xinh. Giật mình cứ ngỡ a