-
Khi con cá lên bờ. Xa con nước đang chờ. Cá đuối. Tôi đang ở trên bờ. Nhưng không có ai chờ tôi bơi. Trong cơn sóng êm đềm. Đôi con cá đang chìm. Xuống dưới. Trong thế giới muôn màu. Tôi cũng muốn
-
đem ra rồi vội vàng xoá. người thương em cả đời em xua đuổi. kẻ thương em vài buổi em lại yêu. để tim anh đau như ngàn vết dao đâm. nhưng đâu ngờ người chẳng để tâm. vậy thì thôi buông tay nhường lối
-
tôi vẫn thầm nhắc. Sông ơi sông sông mênh mông cã tình người. Sống nơi sứ người lòng thì khóc môi vẩn cười. Sông ơi sông tui luôn thương nhớ kỉ niệm. Bao năm củng vậy. sông vẫn mãi trôi êm đềm. Nước
-
. Tôi thì ôm ngày nhớ. Duyên tơ ấy khoát lấy ngày thơ. Sao giờ đây vụn vỡ?. 1 người chậm chân 1 người không chờ. Duyên tình buồn giờ ai ngờ. Dẫu biết rằng yêu là mong, nhưng anh phải đợi mong người đến
-
. Tình buồn không phải lúc nào cũng chỉ để quên đi. Tình buồn lưu giữ bao nhiêu mộng mơ lúc xuân thì. Tại mưa tại nắng hay muôn niềm thương. Đã vấn vương rồi như sương, một thời mãi xa. Để rồi nghĩ tới ta
-
. Mày muốn thành công thì phải phải sống nhây. Tất cả do mày. Vẫn cứ là tao một mình trong sóng gió. Dù cho mưa rơi đạn bom. Đối với tao không khó. Vẫn cứ là tao tao luôn sống nhây. Đạp chân bước lên đỉnh
-
Khi phải lìa xa. Người yêu ngỡ mãi bên mình. Vì duyên số hay là vì ai. Nên mới cách xa. Bởi lẽ tình yêu. Ai cũng trải qua những cay đắng. Sóng gió của cuộc đời. Giả vờ ta không nghe. Mới không thấy
-
thang . Nghìn phương đi tìm đường quay về. Lời cha cất lên theo ngọn gió. Nhớ em nghìn năm Là em hay. Lời ca hát lên nghìn năm. Nhớ em thì ta Là em mi. Người nằm mơ bước đi lang thang . Mộng du không biết
-
-
. Ver 1 Loren Kid. Quan trọg cách mấy đến phút cuối , vẫn thàh người xa lạ. Khôg do ai cả , là do khoảg cách , làm tình cảm nhạt nhòa. Chia tay thì tiếc nuối , nhưg cố giữ lại càg thục lùi. Và cái ngày
-
Bài hát Mất Đi Cả Nửa Thế Giới - Hào. Giờ thì chẳng còn người nơi đây. Đồng hồ tíc tắc rồi thì lại xoay vòng. Hai ta cùng sống trong một không gian. Nhưng chúa trời lại không cho muốn ban cho ta thời
-
đời. A2. Sông thì sông có khúc. Có đục có trong mà trong có lúc . Nhìn cây cầu tre bắt qua sông. Ba đời chất chứa mênh mông. Trên đất phù sa nên ai cũng làn da rám nâu. Cầm cây đàn trên tay đi. Rồi mai
-
Nếu có nước mắt. Nếu có yêu thương. Mênh mông dòng sông. Thì thầm cùng em. Tiếng hát ấy. Vút cao. Hòa vào trời xanh. Những lúc buốt giá. Níu kéo con tim. Không gian lặng im. Một dòng sông băng. Mong
-
luôn, vì những điều chẳng đến đâu, lại tiếp thêm một vết thương. Tim từng mong chốn yên hàn. Niềm vui thì vốn có thời hạn. Chẳng vì tình cờ khoảnh khắc em đến giữa những ngày dài tăm tối. Một lời nói vu
-
tình ca. Tôi muốn quên dần. Cái cách yêu người ta. Tôi chôn quá khứ vào giấc ngàn thu. Tôi mong người cũ đừng mãi mộng du. Đêm nay thời gian lắng đọng. Tôi gom lại những thất vọng. Một lần hóa ra tro
-
Sau những sợ hãi. Sao yêu thương vẫn còn đây sót lại?. Tại em sai? . Hay tại nỗi đau trong anh là sai?. Sau những sợ hãi. Sao mong manh, sao nỗi nhớ thêm dài?. Để lại dang dở cho cả hai. . Nếu yêu