-
-
-
-
-
-
sàng. Luôn làm nghìn việc tốt hoa thơm dâng Bác Hồ muôn đời. ĐK . Chúng em là hoa xuân đất nước . Là mằm non của đảng người dẫn đường vinh quang. Chúng em sinh ra và lớn lên . Trên thành phố Bác Hồ là
-
Ngày xưa ấy, lúc mới bên nhau sao thật bình yên. Để giờ đây, riêng anh nhận lấy chỉ toàn những đắng cay. Nhớ khi xưa, em đã nói đôi ta sẽ mãi bên nhau đến trọn đời. Nhưng anh nào đâu biết được, sau
-
trối. Tìm đống tro tàn năm xưa. Dâng hết cho lần yêu cuối. Rồi từng đêm. Từng đêm nhịp bước cô đơn. Em khóc cho duyên hững hờ. Anh chết trong mộng ngày thơ. Anh đâu ngờ. Có ngày đàn đứt dây tơ. Một phút
-
VERSE 1 . Bỗng chợt trông thấy ,dáng ai thân thuộc . Người lạ từng quen, Thoáng qua bên thềm . Bao kỉ niệm, em đắm chìm, vào đêm đen . Gieo từng mầm non , ấm ôm vung trồng . Nào ngờ cơn bão hoá tan
-
Mảnh đất thân thương hiền lành giản dị. Vẫn thơm tiếng mẹ Quảng Trị quê ta. Rộn rã nơi đây vang tiếng quân ca. Đánh giặc kiên cường báo tin mừng thắng trận. Hò ơ hờ, ớ hò ớ hơ, hò ơ ớ hơ. Đã nghe
-
thiên thu nhật. Nàng hóa phép yêu đảo ngược tình ái chốn trần. Phạm vào điều cấm kị của tam giới thánh thần. Nàng đang kiếm tìm điều gì ở nhân gian điêu ngoa thị phi (ố ô ồ). Là thân xác người trần tục để
-
thêm đông chợ vui Bến Thành. ĐK. Mùa xuân trên thành phố Hồ Chí Minh quang vinh . Ôi đẹp biết bao biết mấy tự hào, Sài Gòn ơi cả nước vẫy chào . Cờ sao đang tung bay cao qua hết rồi những năm thương đau
-
Bài hát Chuyện Hẹn Hò - Quang Lê. Hẹn chiều nay mà sao không thấy em. Gió hiu hiu, lòng bỗng nghe lạnh thêm. Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh?. Em không lại anh nhủ lòng sao đây?. Em cứ hẹn chiều
-
anh là sai. Thì sao trái tim em nghe thắt lại?. Mắt môi cười mà lòng đắng hoen men lệ cay. Nếu yêu anh là sai. Vòng tay hững hờ mà hồn buồn tê tái. Phải chăng anh. Là điều dang dở ngọt ngào. . Cuộc
-
hùng con cháu rồng tiên. (Nam) Đảng quang vinh Hồ Chí Minh vĩ đại, (NN) Tôi xin hát mãi tên người bằng khúc hát trái tim. NHẠC. (NN) Đảng Công Sản Việt Nam quang vinh, ánh sáng soi đường đưa ta về chiến
-
shíguāng zài zhòngfù. trăn trở qua thời gian. tīng yǔ shū wàng tiān hú. Ngóng mưa rơi, trông hồ trời. rénjiān liáoliáo qíng nán sù. Nhân gian ít ỏi tình khôn kêu thán. huíyì bānbān. Hồi ức lác đác. liú zài
-
-
hoà. ĐK. Cùng đón chúa Xuân. Đang giáng xuống trần. Thế gian lắng nghe tình Xuân nồng. Kiếp hoa hết phai đời hương phấn. Nào ai hững hờ. Xuân vẫn ngóng chờ. Tới đây nắm tay cùng ca múa. Hát lên đón Xuân
-
trung, dung mãnh, anh hùng, thời đại. Bạch Đằng Giang ra tới Pò Hèn. . Người Quảng Ninh chúng tôi. Chân thành giản đơn thế thôi. Chào năm châu thế giới, bằng những nụ cười. Thân thiện và dễ mến. Ai về
-
nhau cho ta vươn xa. Qua bão tố chông gai. Vẫn chân vững đoạn đường dài. Ta miệt mài. Một đời cùng anh em xông pha. Ta chấp hết phong ba. Và vững tin với những đam mê. Chung một mái nhà. Vinh quang đang
-
rồi. Đk. Tìm đâu ngày tháng nào có nhau, còn đó ly rượu đắng. Nước mắt vẫn rơi ai nào biết,đã trót mất nhau sao còn tiếc,ai đành hờ hững bỏ ai. Giờ cùng vầng trăng ngóng chờ,nhớ thương lạc giữa bơ vơ
-
chùng để tìm quên hương đắng cay. Muốn nhắn nhủ thời gian. Ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân. Áo trắng màu sương gió. Ngăn gót xuôi ngược để tìm về nơi bến mơ. Quán nửa khuya bạn tôi chia tay nhé
-
trứng, . thương mẹ vai gầy một nắng hai sương,. Thương dòng sông Trà ai cắm đò đứng đợi,. Mùa con nước mới trôi qua trôi qua hững hờ. Thương người Quảng Ngãi quê tôi, . miền xuôi, miền ngược thủy chung
-
Lòng tôi tha thiết yêu em. Đôi mắt tôi đã nói những lời yêu. Nhiều lần, nhiều lần với em . Nhưng mà em vẫn làm ngơ. Vâng, em đã hững hờ và em đang hững hờ. Nên em còn, sẽ còn làm ngơ. Tôi buồn thao
-
, vực nào sâu bằng chí căm thù. Kéo pháo ta lên trận địa đây vùi xác quân thù. Hò dô ta nào. kéo pháo ta vượt qua đèo. Hò dô ta nào. kéo pháo ta vượt qua núi. Gà rừng gáy trên nương rồi dấn bước ta đi
-
Sao em vẫn cứ mang. Đôi giày tan vỡ. Để hẹn hò với ký ức. Mỗi chiều bơ vơ. Sao em chưa muốn quên. Chưa muốn tỉnh cơn mơ. Đã uống hết. Bao nhiêu đoạn tình dang dở. Men say đang thôi miên. Cõi lòng anh
-
, người cho anh suy nghĩ phải sống tốt . Là vì em, tình yêu của em đáng được trân trọng . Thay vì phải xin lỗi, anh muốn tự mình thay đổi . Anh sẽ lo lắng về anh, như em đã từng cố gắng vun đắp . Mà không
-
Intro Hưng Cao . Tỉnh dậy mở mắt chẳng còn hào quang. Ngõ vắng heo hắt ít người dạo ngang. Một thời xuất hiện bao tiếng gào vang. Giờ ngồi mốc mõm nhà chẳng có người nào sang. Từng một thời, bao
-
Sao em vẫn mang đôi giày tan vỡ . Để hẹn hò với ký ức mỗi chiều chơ vơ . Sao em chưa muốn quên, chưa muốn tỉnh cơn mơ. Đã uống hết bao nhiêu đoạn tình dang dở. Men say đang thôi miên, cõi lòng anh
-
. Ngày ấy chúng tôi ra trận. Bông hoa chưa kịp hẹn hò. Ngày ấy chúng tôi ra trận. Tay còn vết mực học trò. Quảng Trị ơi, niềm thương nổi nhớ. Bước chân xưa nối về Thành Cổ. Nghe âm vang như lệ Tích Tường
-
Quảng Ngãi quê mình trăm mến ngàn thương. Bao đời còn đây La Hà Thạch Trận. Sông Hà trong xanh, Sa Huỳnh muối trắng. Cổ Luỹ Cô Thôn thấp thoáng sương mờ. Những buổi chiều về Đồng Ké Ba Gia. Tôi nhớ
-
đi làm gì? Không giữ lúc mất đừng tìm. Thôi thì ngậm cay đắng đi. Nicky Đừng nói bao câu ngọt ngào, làm bẫy cho anh lọt vào, và rồi lại đi. Khuất xa. Negav Mọi chuyện là do em đó. Quang Hùng Không tin
-
một ánh sao băng, mang ngàn mơ ước tiếp bước khát vọng hằng mang. Để bước trên sân khấu này chỉ còn mỗi ta với ánh hào quang. Xung quanh ta là bức tường và trăm ngàn định kiến lời khen chê. Họ dò xét
-
Hai Chuyến Tàu Đêm (Trúc Phương) - Quang Lê. Lòng buồn dạt dào. Nhớ hôm nào xuôi miền trung. Chuyến xe đêm anh gặp em. Môi em đang xuân nhưng mắt buồn ngấn lệ trần. Chuyện đời sầu đắng vấn vương đôi
-
ai xanh hờ hững đi vào đêm. Đợi một giây, nghe bằng thế kỉ sầu. Em mới yêu lần đầu, anh đã yêu lần sau. Chắc tại chiều hôm qua không còn nắng. Để thêm hồng đôi má thắm giai nhân. Chắc tại mưa nơi vùng
-
với sức dân trào cuốn. Vinh Quang nhân dân Việt Nam. Bao đau thương miền Nam trong con tim Việt Nam. Đang dâng lên làn sóng căm hờn và niềm tin thành công. Cụ Hồ Chí Minh, ý muôn người trong một người