Bài hát Nhạt - PhanMạnhQuỳnh. Ta từng là lẽ sống. Ta từng là ánh sáng nơi nhau. Nhưng điều luôn nói trước đây, . Cho rằng chuyện chẳng đổi thay . Hôm nay nên xem lại. Ta chạy theo ý nghĩ riêng. Ta
. Mười hai bến nước biết bến nào trong. Tuy em đành phải sang ngang. Thương yêu ngày cũ chưa tan. Xin anh đừng oán trách người đị. Vọng Cổ. Không ! Anh nào oán trách chi em phận gái má hồng 12 bến nước
rồi. Tôi đây cũng bước chứ nào phải đâu đứng đợi. Đường phiêu du muôn phương cho tôi tình yêu bao đắm say cả niềm vui nỗi buồn. Thế nhưng một mảnh hồn tôi dường như mắc lại. Nơi hoa mặt trời. . Và làn
nay trầm tư. Nhìn thuyền ra khơi mà không gửi ước mơ. Trong cơn rét căm căm áo mong manh dáng nhàu nhàu . Chân đưa bước vô phương gửi đau thương tới đại dương. Lời tạc đá vàng vẫn son sắt chưa mòn. Mộng
đi thôi gian nan không khiến ta run sợ. (Tựa như kho tàng trong rương, đặt mật mã khắc bằng kim cương). Thừa mạnh mẽ để vượt qua muôn nghi ngờ. (chorus)Từ bàn tay này, trao chiếc ôm thương yêu . Từ
lỡ danh phận. Sau lời từ khước, tôi về như lúc trước. Không còn chung bước. Chỉ có thêm đôi vết xước in vào hình hài cuộc đời (hình hài). Nhiều khi tôi không thể nói điều này đúng hay sai. Tôi lại gai
những lời nhắn và gửi, để con phiêu lưu khắp chốn. CHA ƠI. PhanMạnhQuỳnh. Vì sao cha ơi. Chẳng kể con nghe điều cha tiếc nuối. Từ lâu chôn giấu. Khi đã phải quên đam mê đời mình. Để con no ấm cha chật
1. Ngoài kia không biết thế giới yêu nhau kiểu gì. Còn nơi đây anh với em lắm lúc phải nghĩ. Chẳng bao lâu sau chút ít những câu ngọt ngào. Là cãi vã to tiếng như chưa yêu ngày nào. Giận thương như n
Bài hát Làm Sao Giữ - PhanMạnhQuỳnh. Không như xưa, chúng ta giờ đây thất hứa, . cứ im lặng sau cơn mưa vì nói chi giờ cũng thừa. . Trong đêm thâu có anh và em lo âu, . biết ta ngày mai xa nhau
Bài hát Vợ Người Ta - PhanMạnhQuỳnh. Tấm thiệp mời trên bàn . Thời gian địa điểm rõ ràng. Lại một đám mừng ở trong làng. Ngó tên bỗng dưng thấy hoang mang. Rồi ngày cưới rộn ràng khắp vùng. Ai theo
như thế. Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay. Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy. Có một người vẫn vậy. Thì ra xa nhau là mất thôi. Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn