-
-
Bài hát Tiểu Thư Kiêu Kỳ - Vũ Hà. Anh nhớ khi xưa còn thơ cùng em hát hay ca mộng mơ á,nhớ hoài nhớ hoài tuổi thơ ôi sao thật xịnh . Khi bé thơ hay gọi em là cô bé không mơ tình yêu á,ái chà ái chà
-
-
ngày mai tôi phải đi. Hẹn gặp em trong một khi khác. Kỷ niệm đôi ta đành ghi nhớ trong tim. Này người ơi em đừng quên. Lần đầu tiên ta bước đến. Mình đã chìm vào vùng trời yêu thương. Nếu lỡ mai đây vô
-
có nhớ đến ta nàng hãy ngâm câu "Túy ngoạ sa trường quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi". Bạch Thu Hà, Bạch Thu Hà ơi!. Nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn trinh tiết, ta mấy bận
-
có nhớ đến ta hãy ngâm câu. Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi . Bạch Thu Hà . Bạch Thu Hà ơi nàng đã bao phen vượt suối trèo non để giữ vẹn tiết trinh . Ta mấy bận lao
-
ký ức hồng trần. Ngước đầu nhìn, đao quang kiếm ảnh tất cả như cơn gió đã đi xa. Vẫy tay, bao nhiêu ân oán đã tan thành khói mây. Ai là kẻ đoạn trường, dưới trăng bên hoa luyến luyến phong tình nghe
-
. Chênh vênh một mình giữa tay ai . Chorus. Vùng ký ức xưa ta còn nhau còn đâu em hỡi. Nhiều lần đã cố gắng quên đi dù cho. Tình mình đã vỡ đôi . Em tiếc nuối thêm làm chi . Còn lại những giọt buồn trên mi
-
sống ích kỷ, giẫm đạp lên nhau. Đừng nói những lời tiêu biểu mà nguyên liệu không có chiều sâu. Thôi thì mình hãy cố gắng chẳng ràng buộc bởi một ai. Thôi thì mình hãy tung cánh chẳng việc gì phải nhập
-
kỷ sinh thương khiên. Trần thế vẫn đục, nhân gian thâm tình, mấy kiếp quyến luyến. 不绝天 兄弟缘 何时再见. Bù jué tiān xiōngdì yuánhé shí zàijiàn. Bất tuyệt thiên huynh đệ duyến hà thì tái kiến. Ngày không tận
-
lại, nhưng giờ em đã là của ai. người đang cạnh em là tương lai, còn anh giờ chỉ là ký ức. mùa hạ năm ấy có tất cả chỉ là không có chúng ta. của sau này.
-
lỗi vì ta đã yêu nhau. . Thời gian sẽ qua, cảm xúc sẽ tàn . Tựa như cánh hoa ban ngày cuối xuân . Đến để rồi đi rất nhanh . Giọt nước mắt rơi về nơi cuối trời . Giờ đây tiếng yêu không thành lời . Thật
-
Bóng chiến thoi đưa ánh mắt long lanh. Trời đất Hà Tây tay em dệt lụa. Sữa trắng Ba Vì, thóc vàng khu Cháy. Hồn thơ Nguyễn Trãi dệt thành vần. Sông Tích, sông Đà giăng lụa mênh mông. Đan Phượng ơi
-
Người ơi có biết, trong đêm tịch liêu . Cô đơn quạnh hiu, ký ức ùa về. Hạt sương long lanh khóe mi . Hạt mưa chẳng thể trôi đi . Từng kỷ niệm, ngày hạnh phúc bên người . Dù anh đi xa, tình yêu đôi ta
-
. Và tình yêu và tình yêu và tình yêu mới . Dạo này đã có khiến em cười . Và tiền tiêu và quần áo và đồ chơi mới . Xin nhớ thay nuông chiều làm ta lười hơn. (Và người yêu và người yêu và người yêu mới
-
Bài hát Nhớ Mùa Thu Hà Nội - Hà Lê. Aiiiii bánh dầy bánh giò không ?. (Mì nóng bánh ngọt đây). Ai phớ đê ?. Có ai mua cóc về làm ruốc đê ?. Nếu như những ký ức về hanoi là điếu thuốc rê. Tôi sẽ rít
-
. Tôi vô thăm Thạch Động, trời bát ngát mênh mông. Nghe chuông ngân chiều vắng như tiếng nói cô miên. Xao xuyến tâm tư người ghé thăm Hà Tiên. Giây phút đẹp còn lại kỷ niệm khó phai trên bờ mắt ai. Hà
-
tim mỗi người. Những yêu thương trong cuộc đời. Mùa hạ ơi! Tình phơi phới. Bạn ơi, xin hãy vứt hết nỗi buồn. Xoá tan đi bao đêm trường. Bước ung dung trong cuộc đời. Hạ ơi!. Ho-oh-oh-ho-oh-oh. Cha-da
-
. Nghe chuông nghiêng chiều vắng, như tiếng nói cô miên. Xao xuyến tâm tư người ghé thăm Hà Tiên. Giây phút đẹp còn lại kỷ niệm khó phai trên bờ mắt ai. Hà Tiên đã ghi vào tâm trí tôi ơi luyến lưu làn mây
-
nở. Viết cổ tích của riêng mình đã. Yêu trọn hết cả những ngày qua. Chỉ là cổ tích tích tích tích tích. Anh bên em không gian quanh ta trôi đi. Những phút giây thanh xuân đã yêu đôi khi. Là cổ tích của
-
vẫn còn ngồi thầm khóc cho số phận. Vỡ tan giấc mơ yêu thương ngày nào giờ chỉ còn lại những kỷ niệm không vui. Kỷ niệm quá đau buồn quá , khi yêu thương giờ đã phai nhòa. Giá như chúng ta chưa từng bao
-
thuộc, hạ cái tôi danh giá. Chậm lại thôi, những ngày đầu của thập kỷ này đang trôi nhanh quá. Tao cảm thấy mình và thế giới này là một đôi đanh đá. Yêu thương, thù ghét bằng mọi mảnh vá . Gánh vác lời
-
. Ngắm trăng treo, cạn ly rượu cay. Vào hang sâu, vượt núi cao. Màn đêm xuống bóng trăng là bạn. Mắt nhòe đi, lòng đa nghi. Được yên giấc có mấy khi?. Phận ta lữ khách nói sơn hà. Lòng hiểu thấu nỗi đau ly
-
. Nhưng anh tin. Mình đã cho nhau một kỷ niệm. Sẽ mãi mãi không quên được em. Dòng tâm sự đêm khuya. Chắc có lẽ ta cần thêm bia. Tập trung vào hai ta. Không cần màng đến chuyện bên kia. Em rất biết câu giờ
-
này ta sẽ khắc ghi một đời. Vers 1. Ký ức sân trường. Đọng bao nhiêu nhớ thương. Thời còn những hồn nhiên, vụng dại, ngây thơ. Tình đầu ấy khi xưa nhiệt thành chan chứa . Dòng lưu bút gửi trao mùa hạ
-
闻笛声独惆怅 . Wén dí shēng dú chóuchàng. Nghe tiếng sáo cô độc muộn phiền. 云深夜未央. Yún shēnyè wèiyāng. Mây đen phủ đêm dài đằng đẵng. 是与非都过往. Shì yǔ fēi dōu guòwǎng. Thị phi đều đã là quá khứ. 醒来了怎能当梦一场
-
lang thang,. Tôi mới hiểu tâm hồn người Hà Nội. Mộc mạc thôi mà sao tôi bồi hồi. Mộc mạc thôi mà bâng khuâng nhớ mãi. Tuổi thơ đã đi qua không trở lại. Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi. Hà Nội ơi
-
biết tất cả chỉ là cơn đau. Dưới cơn mưa phùn. Cớ sao em nỡ quên. Dẫu đã biết đôi ta đã cách xa. Anh vẫn nhớ ký ức của ngày hôm qua. Sau này ta rồi sẽ ra sao?. Những ký ức chợt về mong manh. Để em biết
-
này vẫn hoài mong. Chờ một ai nơi chốn xa,. dù vẫn biết chẳng thể nào. về lại với nhau như lúc đầu. Đk. Anh đã quen với nỗi cô đơn,. Anh đã quen với những kỷ niệm. Sau những năm tháng đã đi qua, giờ còn
-
lặng nỗi nhớ, Anh đã quên đi hết câu lời thề . Nhưnq thật sự vì anh không thễ, một người ra đi rồii lại về . Đễ Trong lòng hành hạ bãn thân, đìu này có đáng quá không em . *Đễ mình anh lẽ loi phòng vắng
-
mang trao ai cả muôn ngàn lời yêu. Người nỡ quên anh quên hết đi những tháng ngày bên nhau. Mang ước mơ bấy lâu hoá thành niềm đau. Phải chăng ký ức dĩ vãng chưa phai màu. Người đã yêu ai em mang trao ai
-
Bài hát Cô Gái Tháng Hạ - Obito. Lại một mình ngồi trước hiên nhà ta nghe tiếng gió gọi lòng bâng quơ. Thuở yên bình những ngày nắng hạ đã mãi xa rồi chỉ còn cô đơn. Vẫy tay chào buông câu tạm biệt
-
. Mộc mạc thôi mà sao tôi bồi hồi. Mộc mạc thôi mà sao tôi nhớ mãi. Tuổi thơ đã đi qua không trở lại. Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi. Hà Nội ơi! Hà Nội ơi !. Cái ngày tôi chia xa Hà Nội,. Giờ ra
-
ngàn đời . Chùa Tam Chúc ôi vẻ đẹp tuyệt vời. Việt Đức, Bạc Mai đang rộng mở sáng ngời . Và hãy cùng với tôi đi khám phá Hà Nam. Nơi mà những con người luôn chăm học chăm làm. Nào là những di tích ông
-
. Quan trọng nhất những người bị cách ly. Làm gì đi đâu xin nghĩ kỹ. Ý thức từ việc nhỏ li ti và quan trọng là. Dù ai nói ngả nói nghiêng, du học sinh khắp nơi phải bình tĩnh. Suy nghĩ tích cực theo cách
-
sáo thổi nhưng ông trời (nhưng ông trời) đã ban cho chàng. Một tiếng đàn một giọng ca vàng tựa sương sớm (tựa sương sớm) si mê chàng. Là bao thôn nữ trong làng thế nhưng trái tim đã trao về một tiểu thư