-
nghẹn ngào. Hỏi tìm nhà em, nghe quặng thắt trong lòng. Vì giờ này em, vu quy bước theo chồng. Em mặc áo hồng , còn gì nữa mà mong . ĐK. Thôi. coi như duyên không phận. Hay số anh lận đận mà tình chưa
-
A1. Thôi còn gì em ơi, tình yêu đã xa rồi. Ngày còn chung đôi, mình mơ ước xa xôi. Ngoài trời mưa rơi, cầm tay nhau thầm nói!. Sẽ thương nhau hoài, tình ta chẳng phôi phai. A2. Bao lời thề trăm năm
-
A1. Bao tháng năm trôi, giờ em đã lớn khôn rồi. Không còn đùa vui, như ngày bé thơ ngây. Tình nào nên thơ, để tôi luôn nhung nhớ. Sao em nỡ đành quên bỏ mối tình anh. A2. Em bước ra đi, tìm nơi phố
-
Người nhà nông, sáng đi ra đồng. Cày ruộng sâu, chiều thả lưới giăng câu. Bàn tay chai, vì gian khó bao ngày. Nhưng vẫn yêu đời, ôi tình người đẹp lắm ai ơi. A2. Lòng mừng vui, lúa bông say quằng. Từ
-
Tôi biết rồi, ân tình mình chia đôi. Ngày còn bên tôi, thề yêu đến trọn đời. Tình ta mãi không rời, sao giờ quá xa xôi. Em thích đua đòi, nên đành phụ tình tôi. A2. Em hứa rằng, sẽ trọn đời bên nhau
-
A1. Lưu luyến làm chi, tháng ngày êm đềm. Em đã xa rồi, còn mình đơn côi. Em về vui với duyên lành. Giờ tôi chân bước lẽ loi, tình mình giờ đã phai phôi. A2. Anh nhớ ngày xưa, chúng mình vui đùa
-
Biết rằng không nợ, mà sao lòng buồn hiu. Khi người yêu theo chồng. Duyên chẳng nên đôi, em về bên người mới. Mà nghe nát tan lòng. Thuở còn yêu nhau em thường hay mơ ước. Đến mai sau này, tình ta
-
Kỉ niệm nào còn đây, giờ xin trả hết cho người. Trả lại những niềm đau, người trao lời đắng hôm nao. Những lời nào yêu thương, giờ đây ta đã hai đường. Tình ơi đã muộn màng, duyên đành thôi dở dang
-
A1. Tôi viết bài ca để tặng cho người. Khúc nhạc tôi buồn, đời lắm đau thương. Yêu lời ca tiếng nhạc êm đềm. Gửi người con gái tôi yêu, cho đời vơi bớt cô liu. A2. Tôi viết tặng em, khúc nhạc trữ
-
Lê bước chân trên đường, nhìn đời ôi cay đắng. Hôm qua nghĩa với tình, mà giờ chẳng còn ai. Tình anh em thân thiết, giờ như không quen biết. Biết bao ân tình, giờ sao quá xa xôi. A2. Nâng chén nghe
-
Xót xa, tình yêu đầu còn đâu. Tình nồng thắm bấy lâu, người vội bước chân qua cầu. Giờ ôm mối thương sầu, cứ ngỡ tình dài lâu. Giờ chẳn còn chi, khi người quay bước đi. A2. Tiếng yêu, ngày xưa mình
-
Sài gòn nhiều đèn hoa, em nỡ quên tình ta. Quên hứa hẹn ngày nào. Mình từng sống bên nhau, ngọt ngào vui biết bao. Tiếng yêu hôm nào, sao người vội quên mau. A2. Giờ này người về đâu, ta đã không còn
-
Trên lối nhỏ đi về, tôi tình cờ gặp em. Gặp lại em, người con gái năm nào. Tình yêu đã phai màu, em giờ đành quên mau. Năm tháng qua rồi, ân tình giờ phai phôi. Con phố cũ năm nào, không còn mình
-
Nhìn người sang ngang, tình tôi đành lỡ làng. Thôi còn mong nhớ thương,. Xưa hứa hẹn làm chi, Để rồi ôm cay đắng,. Tình này cũng dở dang. Ngày nào em với anh, cùng xây đắp duyên lành. Giờ duyên đã
-
Tìm lại người xưa, bao tháng năm miệt mài xứ người. Giờ gặp lại em, mà sao đau buốt con tim. Ngày còn bên nhau, em hứa không xa rời. Để rồi giờ đây, ân tình như gió bay. Giờ người giàu sang, quên đi
-
, cha đã thường dạy con. Lời của cha yêu. Nghèo thì cho sạch, rách phải cho thơm. Cha ơi tháng ngày qua, lòng con thấy nghẹn ngào. Gian khổ ngày xưa, mà tim con thấy quặng đau. Nguyện cầu mong cha nơi
-
Bên ly cà phê đắng, nhìn khối thuốc bay bay. Ngồi ôn lại chuyện đời, mà khóe mắt cay cay. Tình nhân cũng đổi thay, bao lời yêu dối lừa. Giờ nhắc cũng thêm thừa, ân tình như nước mưa. A2. Bao đêm nằm
-
Bên ly cà phê đắng, nhìn khối thuốc bay bay. Ngồi ôn lại chuyện đời, mà khóe mắt cay cay. Tình nhân cũng đổi thay, bao lời yêu dối lừa. Giờ nhắc cũng thêm thừa, ân tình như nước mưa. A2. Bao đêm nằm
-
Yêu nhau nhiều, rồi cũng xa nhau. Tình hợp tan, là duyên số phũ phàng. Đam mê kiếp cung đàn, nên mình phải dở dang. Em quên câu thề, quên lời hứa phu thê. A2. Duyên không trọn, người cũng đổi thay
-
Em bên giàu sang, vui cười người bước sang ngang. Bao nhiêu niềm đau, thôi còn gì mong kiếp sau. Giấc mơ nồng say, giống như làn mây. Duyên tình mình vỗ cánh bay. Đk2. Em bên người ta, êm đềm lụa gấm
-
Mình gặp chi người hỡi, để rồi thương mến nhau. Tình yêu ôi ngọt ngào, ai hẹn ước mai sau. Bên mái nhà đơn sơ, ta ngắm sao trên trời. Cùng đắp xây duyên nồng, bao ngày ta ước mong. A2. Rồi thời gian
-
Mình gặp chi người hỡi, để rồi thương mến nhau. Tình yêu ôi ngọt ngào, ai hẹn ước mai sau. Bên mái nhà đơn sơ, ta ngắm sao trên trời. Cùng đắp xây duyên nồng, bao ngày ta ước mong. A2. Rồi thời gian
-
Ân tình mình đã trao, e nở đành quên ước hẹn. Biết yêu dại khờ, chỉ vì quá ngây thơ. Em về chốn xa xôi, tim tôi nhớ nhung em rồi. Thương ánh mắt nụ cười, mà người đã trao tôi. A2. Nay đường tình rẽ
-
trở về, đau lòng mà nhìn em. Anh lỡ bước qua cầu, chờ anh nữa chi em. Lời hẹn ước ngày xưa, anh nỡ quên đi rồi. Bởi do duyên trời, ân tình đành phai phôi. Đk. Ngày tháng dần trôi, thời con gái qua rồi
-
Kiếp sống vô thường đời còn lắm đau thương. Dành giựt lợi danh, quên đi nghĩa thâm tình. Mảnh đất khô cằn, cũng dành lấy riêng ta. Anh em một nhà, sao tình nghĩa chia xa. A2. Biết thế sao mà, mọi
-
Trở về quê hương, thăm người em gái nhỏ. Nay đã không còn, cô gái của ngày xưa. Giờ em đam mê, cuộc sống nơi sang giàu. Em đã quên rồi, câu hẹn ước đôi ta. Giờ người giàu sang, quên đi tình nghĩa cơ
-
Tôi nghèo, nên người đã phụ tôi. Để rồi chạy theo lối sống với nhân tình. Vì cuộc sống cơ hàn, em chẳng màn yêu ai. Em kiếp vợ hờ, nên giờ đành bơ vơ. A2. Xưa mình, yêu nhiều cũng vậy thôi. Để người
-
chặt tay nhau. Và ta trao, bao câu nói ngọt ngào. Sẽ không rời, yêu hoài nhé anh ơi. DK. Mà giờ đây, ai khóc vì ai. Cách biệt ngàn khơi, cho tình,ta mãi chơi vơi. Buồn nào hơn, tim thắt lòng đau. Hết
-
Ôi kiếp con người, sống toàn lời điêu ngoa. Lòng người vô minh, tranh giành bao toan tính. Tham sân si, gieo chi nổi ưu phiền. Cõi vô thường, còn mất mát đau thương. A2. Hai chữ kim tiền, có rồi tình
-
phận. Than trách u phiền, nặng mang những niềm riêng. Thì sống yêu thương, đây kiếp sống vô thường. Nhân quả khôn lường, đừng gieo những tơ vương. ĐK. Hơn thua. toan tính giựt giành. Quên rồi tình nghĩa
-
Ngày nào em nói, chỉ có anh thôi. Sao giờ chỉ còn, ai bước đơn côi. Người thề người hứa, rồi người cũng quên. Để tình tan nát, giờ khóc hay than. Rồi thì cũng bước sang ngang. A2. Tình thôi vương vấn
-
đầu. Em nay hửng hờ, rồi tình phải bơ vơ. Để từng đêm, ngồi đây mãi đợi người về. Mà lòng đau, sao quên những câu thề. Con tim héo mòn, từng lời hứa không quên. Ngóng trông chi hoài, khi tình đã phôi
-
khờ, tin lời hứa em trao. Để đến hôm nay, những lời em hứa hôm nào. Giờ như áng mây chiều,. nên chấp nhận đường tình liêu siu. ). Giờ tìm về nơi kỉ niệm hôm nào. Mà sao con tim đau nhói nghẹn ngào
-
A1. Anh vốn thân nghèo, nào dám trèo cao. Còn em giàu sang, nhung gấm ngọc ngà. Anh nghèo đôi vai sạm nắng. Mà em nào đâu lo lắng. Thân bọt bèo sợ tình gieo neo. A2. Anh chỉ lo rằng, lời tiếng dèm
-
Thế gian là vậy thôi, ganh đua với cuộc đời. Tranh giành với người thân. Rồi tình nghĩa anh em, sao không mấy mặn mà. Cùng sống chung một nhà, nhưng mà nghe xót xa. A2. Biết bao lời thị phi, cho ta
-
Mình hết duyên rồi, giữ được gì em ơi. Lời ngọt đầu môi, em đành tâm gian dối. Em nói yêu tôi, cho thêm nhớ nhung rồi. Để từng đêm trôi, thương tình mình phai phôi. A2. Giờ trách bao lời, chỉ để buồn