đừng quên bến đò ngang con sông nhỏ chốn quê xưa em vò võ mong . chờ . Xin đừng quên người yêu bé nhỏ thật thà, chốn đô thành đầy xa hoa cám dỗ, Điệp đừng để lòng xa ngã bê tha. Đây chút tiền mọn từ
Lên tới trển á, nhớ đánh dây thép về cho Cho ba gái biết tin ngang Anh, anh đi ngang Dạ Nhưng ai đâu ngờ Lời xưa đã chứng minh khi tình tàn vỡ Làn đau buồn quá Khi hơi điệp đã đi xây mộng gia đình Ai
. . Xin đừng quên bến đò ngang con sông nhỏ . chốn quê xưa em vò võ mong chờ . Xin đừng quên người yêu bé nhỏ thật thà. chốn đô thành đầy xa hoa cám dỗ. Điệp đừng để lòng xa ngã bê tha. . Đây chút tiền mọn
tình ơi những ngày đã qua. Anh vẫn thầm khóc nhớ em rất nhiều. Anh đâu có biết em đã từng khóc. Bởi vì em đã yêu anh rất nhiều. Điệp khúc. Xin em đừng đi cho anh được nói. Nói câu yêu thương mong em hãy
Ánh trăng mỏng manh, . Khẽ rơi bên thềm, . Nhẹ như khúc ca êm đềm. . Đóa hoa mùa thu, . Xanh ngát hương đêm, . Đợi chờ ai trong nỗi nhớ dâng đầy. . Khi màn đêm về trên phố dài. . Anh lặng nghe
vai chỉ cần thấy con cười. Là những âu lo phiền muộn tan trôi. Ấn nút nhớ thời gian hãy ngưng quay lại. Đổ cơn mưa yêu thương đến đây. (Mang đến đây, bao nụ cười). Chà mạnh đi vết chai sạn trên tay mẹ