-
-
lạ chẳng bằng nhà ta. Thành phố lớn tết đến càng cô đơn. Kẻ bôn ba. Chỉ muốn quay lối về nhà. Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện. Tết đong đầy. Bữa cơm nghèo đoàn viên. Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc nhằn
-
青花瓷 (Qing Hua Ci) / Sứ Thanh Hoa. 素胚勾勒出青花 笔锋浓转淡 . su pei gou le chu qing hua bi feng nong zhuan dan . 瓶身描绘的牡丹 一如你初妆 . ping shen miao hui de mu dan yi ru ni chu zhuang . 冉冉檀香透过窗 心事我了然 . ran ran tan
-
Bài hát Anh Là Sinh Viên - Karik, Daniel Mastro. Tóc màu đỏ , tăng động nhất ngõ. Đụng đâu hư đó , Rik Siêu Nít on the floor. (Ở) Dưới quê lên thành phố đi học gọi anh là sinh viên. Như con nai vàng
-
shake hands cuz I’m real. Haters wanna push me down I’m still . Real eyes recognize real. Khẩu xà tâm phật nên đôi khi thành thật mất lòng. Có sao nói vậy đừng vội trách thành thật lỡ lời. Ngựa *** đường
-
Bài hat Anh Chàng Sinh Viên Bách Khoa - Thế Phương VBK, Phạm Minh Thành. Khi em yêu một chàng sinh viên Bách Khoa. Em sẽ hiểu bọn anh đâu có khô khan. Vẫn luôn cười vang sau những mệt nhoài. Vẫn ca
-
đơn lạ chẳng bằng nhà ta. Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn. Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà. Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện. Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên. Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc
-
lạ chẳng bằng nhà ta. Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn. Kẻ bôn ba. Chỉ muốn quay lối về nhà. Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện. Tết đong đầy. Bữa cơm nghèo đoàn viên. Ngỡ sẽ gánh vác. Chút nhọc
-
khờ bơ vơ ngu ngơ nhung nhớ tình yêu thật viển vông . Vì phải lòng. Chạm bông hồng mà anh mong trong hư không. Nhưng chẳng phải dành cho anh nên vội nép trong âm thầm. Một thằng si tình như thế. Có lẽ
-
yīshēng tòng diǎn. Thanh Hà quyết biệt thành nhất sinh đỗng điểm. Thanh Hà một lần cách biệt, một đời đau đớn. 旧梦方醒却昨日渐远. Jiùmèng fāng xǐng què zuórìjiàn yuǎn. Cựu mông phương tỉnh khước tạc nhật tiệm viễn
-
đơn lạ chẳng bằng nhà ta. Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn. Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà. Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện. Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên. Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc
-
chẳng bằng nhà ta. Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn. Kẻ bôn ba. Chỉ muốn quay lối về nhà. Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện. Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên. Ngỡ sẽ gánh vác. Chút nhọc nhằn thay
-
Tình cờ một viên sỏi. Rong chơi vào chiếc giày của tôi. Nhỏ thôi mà đau nhói. Để tôi dừng một chút thôi. Để lắng nghe chim hót. Kể với nhau chuyện trên đời. Về một chiếc lá rơi. Cuốn cơn đau về bên
-
bao lâu nào biết đâu,. Em không đành vùi sâu rồi day dứt,. Nhờ lời ca nương vào gió vi vu tìm anh. ĐK. Thì thầm rằng em yêu anh hơn như thế,. Ngày qua em như viên đá kia vờ vô tư . Nhưng lao đao biết