-
-
-
-
-
-
đầy nước mắt mộc mạc quê mùa mà đốt cháy lòng em. Con Sáo sang sông Sáo đã xổ lồng. Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương ngườiBay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôiCâu hát ngân nga tiếng tơ giao
-
* Em có nghe về thành phố đơn phương Một thành phố không mấy ngục điên Vì tiếng xe hằng đêm cuối muộn phiền Em có muốn xem về thành phố đơn phương Nơi cô đơn với u sầu hồ hẹn Nơi cô đơn mong chờ hạnh
-
bao năm rừng thương núi nhớ,tiếng nhạc đàn trưng dõi theo ta đó mà bóng người đi vời vợi mấy phương . trời. Không hẹn không giao sao nắng đợi mưa chờ. Tiếng ai bước qua lòng suối nhỏ, ngỡ mưa đầu mùa
-
làm tiêu tan sụp đổ những thành quách uy nghi trầm mặt giữa điêu. tàn. 4. Nữ Sự nghiệp thi văn nằm trong số kiếp dã tràng. Rồi đây biết ai còn nhớ tên Hàn Mạc Tử, khi anh về sống lại với quê hương
-
ngủ đất, nhớ đồng đội đồng bào xương máu chảy thành sông. Để cho tổ quốc gian sơn nối liền một dãy, để cho dân tôc Việt Nam mãi mãi trường tồn. (Nữ) Ôi tổ quốc gấm hoa ngàn đời lưu dấu, mảnh đất anh
-
Bài hát Bên Cầu Dệt Lụa - Trọng Phúc, Thanh Ngân. Quỳnh Nga Công tử . Trần Minh Tiểu thơ, trong tình cảnh này mà tiểu thơ còn gọi tôi là công tử sao tôi nghe nó chua chát quá. Quỳnh Nga Công tử còn
-
Bài hát Về Miền Tây (Tân Cổ) - Thanh Ngân. Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống. . Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng. Ai qua Tiền Giang
-
đời ta vắng xa cội nguồn. Là khi nghe trái tim ta. Reo rộn lên khúc ca trở về. Bao nhiêu người đi rời xa cố hương. Ai không lần nghe trái tim chợt đau. Trong đêm viễn phương mơ về nơi yêu dấu. Đây quê
-
tre nâng nhẹ bước đi về. Chiếc khăn rần che nghiêng nụ cười em e ấp hiền hòa. Tiếng hát trên đường xa không mệt, bước theo gió ngân dài ru mát cánh đồng xa. Người con gái quê hương hiền lành bình dị
-
-
-
-
-
-
rằng . Mình được bên nhau mãi luôn cha mẹ ơi. Vì con vẫn chưa đáp đền. Ngàn công lao dưỡng sinh của mẹ cha. Đời con vẫn luôn nhớ hoài ơn dưỡng dục cù lao của mẹ cha. Đời mẹ tôi bao cảnh ngược xuôi. Dọc
-
-
-
không đổi thay. Tình yêu đơn phương, lớn dần theo những tháng ngày. Phút giây bên cạnh người, là trái tim thêm bồi hồi. Giờ đây chỉ muốn nói yêu em nhưng không thành. Chỉ còn nỗi nhớ, đơn phương một mình
-
không đổi thay. Tình yêu đơn phương, lớn dần theo những tháng ngày. Phút giây bên cạnh người, là trái tim thêm bồi hồi. Giờ đây chỉ muốn nói yêu em nhưng không thành. Chỉ còn nỗi nhớ, đơn phương một mình
-
Bài hat Anh Chàng Sinh Viên Bách Khoa - Thế Phương VBK, Phạm Minh Thành. Khi em yêu một chàng sinh viên Bách Khoa. Em sẽ hiểu bọn anh đâu có khô khan. Vẫn luôn cười vang sau những mệt nhoài. Vẫn ca
-
cho muôn người. Đời người trông ngắn ngủi. Nghi khổ nhau làm gì. Mong nhân sinh luôn đồng nguyện. Thương mến nhau hoài. Xoá tan tất cả. Các tâm ghét, ghen, giận, hờn. Ta quyết chí lo tu. Danh lợi không
-
-
hoa giao thừa, bao phương trời mấy lần đoàn viên. Qua mấy xuân, tháng năm đẩy đưa. Điểm tô giữ nghề ca diễn. Trân quý tinh hoa xứng là nghệ sĩ. Hai đời sân khấu, đền đáp ơn nghề. Màn nhung buông xuống
-
-
-
. Có biết không em có biết không em. Nỗi nhớ xa xôi nhức nhối trong anh. Một mình trên phố tìm kiếm dấu chân xưa. Em như con gió chợt biến phương trời nào. Dù tình yêu đó làm buốt giá tim em. Ngàn đời
-
-
-
-
-