Có những niềm vui mà phút giây tan biến rồi. Có những niềm đau mà nằm rất lâu đốt tim ta thôi. Người về làm cơn mơ chang chói nắng trên cây. Người về làm oan khiên bay hết ta vui vầy. Có tiếng nói ấm
Có những niềm vui mà phút giây tan biến rồi. Có những niềm đau mà nằm rất lâu đốt tim ta thôi. Người về làm cơn mơ chang chói nắng trên cây. Người về làm oan khiên bay hết ta vui vầy. Có tiếng nói ấm
Côn trùng kêu nửa đêm về sáng. Bao giờ đêm tàn hơi chìm lắng?. Bao giờ em về như lời hứa. Tôi ngồi yên mình tôi giấc trưa. Bao giờ không còn cơn giận dữ. Thấy đời sống là thoáng phù du. Bao giờ em về
hoài. Lời hát tôi nay hồng tươi lại. Giờ khắc cho riêng mình tôi. Và dành sẵn đôi môi để hôn người. Tôi đứng đây nhìn ra. Mùa tôi xanh thắm lại. Tôi thấy trên tường gương. Hình như vẫn chưa già. Tôi thấy
chiếu chăn. Thu đó thu này sao khác đi như vừa ra đời. Đông đến thu tàn phai có khi nao lại xa vời. Tôi vẫn kêu hoài như khắc tên em. Rót cho đầy đôi chén oan khiên. Nhìn bông hoa vàng. Tôi thiếp đi tưởng
Người sao xa xôi quá trong mơ gần hơn biết bao. Tình yêu mong manh quá không sao hiểu thấu cơn đau. Bước chân nào quanh đây. Tình còn đó hay tan rồi em?. Tiếng nói trong mơ không tròn. Ai đem cho tôi
Có lúc thấy tuôn trào suối lệ. Mưa bên trong tâm hồn não nề. Có lúc thấy vui tràn bến bờ. Không biết vì sao. Không nhớ vì sao. Bóng dáng ấy bao giờ mới về?. Quên chưa quên chưa lời ước thề?. Những
Có lúc thấy tuôn trào suối lệ. Mưa bên trong tâm hồn não nề. Có lúc thấy vui tràn bến bờ. Không biết vì sao. Không nhớ vì sao. Bóng dáng ấy bao giờ mới về?. Quên chưa quên chưa lời ước thề?. Những
yêu tình yêu êm mềm như trước. Về đây dắt nhau đi về phố êm đềm. Về đây rót cho nhau rượu mới bên thềm. Về trong giấc chiêm bao Về trong những cơn đau. Về đây nhé em yêu chúng ta mơ về. Tình yêu quá
yêu tình yêu êm mềm như trước. Về đây dắt nhau đi về phố êm đềm. Về đây rót cho nhau rượu mới bên thềm. Về trong giấc chiêm bao Về trong những cơn đau. Về đây nhé em yêu chúng ta mơ về. Tình yêu quá
chiêm bao hồi đêm. Tỉnh giấc ra nước mắt vừa khô. Ta chiêm bao về em. Người yêu thương khó. Chờ một tiếng êm đềm. Mà sao nghe thấy lời đá khô cong. Chờ em qua mà luôn biệt tăm. Thế gian sao nay vô tình
chiêm bao hồi đêm. Tỉnh giấc ra nước mắt vừa khô. Ta chiêm bao về em. Người yêu thương khó. Chờ một tiếng êm đềm. Mà sao nghe thấy lời đá khô cong. Chờ em qua mà luôn biệt tăm. Thế gian sao nay vô tình
tiên. Chiến thắng theo cách riêng. Erik. Namquốc sơn hà nam đế cư. Tiệt nhiên định phận tại thiên thư. Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm. Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư. NamQuốc Sơn Hà nam đế cư. Tiệt
Côn trùng kêu nửa đêm về sáng. Bao giờ đêm tàn hơi chìm lắng?. Bao giờ em về như lời hứa. Tôi ngồi yên mình tôi giấc trưa. Bao giờ không còn cơn giận dữ. Thấy đời sống là thoáng phù du. Bao giờ em về
hoài. Lời hát tôi nay hồng tươi lại. Giờ khắc cho riêng mình tôi. Và dành sẵn đôi môi để hôn người. Tôi đứng đây nhìn ra. Mùa tôi xanh thắm lại. Tôi thấy trên tường gương. Hình như vẫn chưa già. Tôi thấy
chiếu chăn. Thu đó thu này sao khác đi như vừa ra đời. Đông đến thu tàn phai có khi nao lại xa vời. Tôi vẫn kêu hoài như khắc tên em. Rót cho đầy đôi chén oan khiên. Nhìn bông hoa vàng. Tôi thiếp đi tưởng
Người sao xa xôi quá trong mơ gần hơn biết bao. Tình yêu mong manh quá không sao hiểu thấu cơn đau. Bước chân nào quanh đây. Tình còn đó hay tan rồi em?. Tiếng nói trong mơ không tròn. Ai đem cho tôi
năm sau này vẫn thế cứ mãi giet em từng đêm về. Dấu môi anh còn vương trên môi em đâu dễ phai mờ . Ai từng đã hứa sẽ mãi yêu em trọn đời . Ai từng đã nói sẽ chẳng bao giờ xa cách rời. Người đừng bắt em
Tự hào Quốc hội Việt Nam!. Quốc hội Việt Nam. Bao nhiêu năm vì nhân dân, vì đồng bào. Bao nhiêu năm hết lòng vì Tổ quốc. Quốc hội Việt Nam. Nơi nhân dân gửi bao niềm tin. Nơi cử tri gửi gắm nỗi niềm
Về đi thôi phố nay không người. Mặt trời lui phía sau lưng đồi. Về trông xem ai kia còn thức. Chờ tôi đến nửa đêm. Về huyên náo chút vui thôi mà. Về mang mang ngó không ra nhà. Về chuyên tâm chép kinh
Về đi thôi phố nay không người. Mặt trời lui phía sau lưng đồi. Về trông xem ai kia còn thức. Chờ tôi đến nửa đêm. Về huyên náo chút vui thôi mà. Về mang mang ngó không ra nhà. Về chuyên tâm chép kinh
Kể từ khi còn thơ bé. Mẹ luôn vỗ về chở che. Và ánh mắt chứa chan bao điều , nhiều lo lắng. Con của mẹ đã khôn lớn. Mẹ của con càng già hơn. Giọng nói ấm áp chưa bao giờ lời than vãn. Giấu diếm con