Johannes BRAHMS (1833 – 1897) là nhà soạn nhạc giao hưởng thuần khiết nhất và nhạc sĩ viết ca khúc hàng đầu của Đức. Các tác phẩm của ông được xếp vào chủ nghĩa lãng mạn (romanticism).
Ông là một nghệ sĩ dương cầm điêu luyện và đã từng làm việc với một số nghệ sĩ hàng đầu như Clara Schumann và nghệ sĩ vĩ cầm Joseph Joachim. Brahms là một người kiên quyết theo chủ nghĩa cầu toàn, cho nên ông đã tự hủy và không công bố rất nhiều tác phẩm của mình.
Các sáng tác của Brahms bao hàm cả những chất liệu truyền thống lẫn sáng tạo. Âm nhạc của ông có cấu trúc và kỹ thuật bắt nguồn từ các bậc thầy Baroque và nhạc cổ điển. Âm nhạc của Johannes Brahms, với vẻ đẹp hình thức hoàn hảo và sự dung dị sâu sắc của tâm hồn. Ông là người tiếp nối các truyền thống hiện thực cổ điển và “làm giàu” chúng bằng những thành tựu của chủ nghĩa lãng mạn Đức. Âm nhạc của Johannes Brahms vừa đầy chất triết học trữ tình đặc trưng của Bach vừa mang những hình tượng âm nhạc hoành tráng và bạo liệt theo tinh thần Beethoven, nhưng cũng đậm nỗi lo âu về số phận của con người hiện đại.
Một số tác phẩm nổi bật:
Intermezzo, Op. 116, No. 4; Intermezzo, Op. 76, No. 7; Wondrous Cool; Double Concerto in A minor, 2nd movement; Double Concerto in A minor, 3rd movement; Cello Sonata in F, Op. 99, 1st movement; Cello Sonata in F, Op. 99, 2nd movement; Cello Sonata in F, Op. 99, 3rd movement; Cello Sonata in F, Op. 99, 4th movement.
Ngoài ra Brahms đã soạn một số công trình lớn cho dàn nhạc giao hưởng, bao gồm hai bản mộ khúc (serenade), bốn bản giao hưởng (symphony), bản concerto dành cho đàn piano số 2 (số 1 là viết trên cung Rê thứ, số 2 là viết trên cung Si giáng trưởng), một concerto cho đàn violon, một concerto đôi dành cho đàn violin và cello, và 2 concerto overture: Academic Festival Overture và Tragic Overture.