Khoan hỡi dố khoan
Thuyền quan hoàng mưa dập rìu trên sông
Cùng kính ngồi tam toà,
Hương hát bay trong đêm lòng Đức Hoàng mười thầy lớn.
Tùy danh sáng dõi muôn đời Dựng tờ giữ yên trời nang
Muôn dân Bắc, Trân Nam phùng thờ Hoàng độ cho nó nước bình an
Lòng Hoàng thương đồng còn nhiều phát la
Nắng mưa không nề xin Hoàng về
Trứng cho lòng con
Gợi theo cánh chim bay rợp trời
Họa sư thương nghệ an,
Độ cho phúc lâu dâu hềm,
Lộc vô nhà như nước dòng sông lam.
mãi mãi vì ơn Đức Hòa Mười
Còn cùng tinh nhất tâm
Xuân thiên cát nhất loạn xa mỡ về đây
Kinh
dân lên hoang,
phúc cầm cao
Về nghệ an,
ngàn mây xanh thăm,
nắng sương lòng lanh,
núi hồng soi bóng dòng la
Tiếng chim ca hòa trong gió gió đông rộn ràng
Về nghệ an thơi lòng xuyên xào,
nghệ danh thơm quan hoàng mười vàng,
con xin cuối đầu thắp một tuần nhau.
Hồ
xiên qua,
hoàng ban phước lớn,
ban đắng buôn mây
Xôi ngược néo đông đường tây,
bước chân đi quan hoàng đỡ lối giấc tay tầm ngay
Quán hoàng giảng lấp nơi ngay
Đường xa thắm thẳm đâu có ngại gió sương đêm vầy
Về êm đây
đông ngỡ sang bóng quỷ
Quán hoàng ngật ngây
Chúc gần xa xem ai thử duyên Hoàng thương
Ông ban cho đồng ngày nay giàu ngân sang duyên
Nức danh ba miên tựa nhà,
giá sử vinh điên.
Dù chân gian không còn vấn vương mơ mang,
Vì thương ghế hoàng nên ông mời giáng lâm đàn chàng
Đệ thử con câu mong nực tiếng bái Phật tuyển kinh
Hoan hoang sáng lâm
chứng
cho
ghế ông thành tầm
Ông ban cho thành đồng ngày ngây tài nước xuyên chi
Tháng năm an lành tâm thành phúc tựa vấn lại
Như ông giang đồng đẹp như vầng,
hào hoàng tươi sang
Tiếng ca cung đàn đón hoàng,
vui ngỡ
chân gian
Mình quan hoàng,
là mình quan hoàng