Chưa nhận ra,
các gió hoang trong anh cứ rơi bay
Nhìn sau bao bước tựa hoa này cứ dài
Take it away, take it away, yeah take it away
Ngồi cà phê,
vẫn luôn lấy trong tim cát em dài
Như dòng tàu chi anh cười tên ai
Don't take it away,
take it away, don't take it away
Thầm mơ mang thấy đều trong mắt em
Đêm bền,
giấu biếng nhạt xác từ khu đêm bước một bước xa
Chẳng chờ trong em ngàn lời chẳng thể nói lên
Tựa ánh bão mai sáng dội từng ưu phiền
Cảm xúc em đâu hay nào vẫn còn đây
Nhìn về khi đó em chẳng thể ngờ
Mọi điều người chờ chỉ khoảng giấc mơ
Tại sao ta nghĩ,
xa rời là khi người dấu dây lạ
Chẳng nhận ra, cảm xúc như trong ánh cắt sói bay
Nhìn sau và quất từ hoa lại cứ say
Chẳng thể đổi lối cho cuộc sống khó khăn
Vì anh thấy đâu cần đổi khác
Chỉ là vẫn trong thời khác của anh
Liệu còn là vô nghĩa
Và với mỗi bước anh vẫn đang phé nên
Liệu anh có nên bỏ hết đi
Quá cà phê,
bình hoa chỉ để lại những xót xa
isini