Chưa nhận ra,cảm giác trong anh cứ dối vãiNhìn sau bao bước tựa hoa này cứ dài Take it away,take it away, just take it awayNgồi cà phê,vẫn lung linh trong đêm cắt đêm dàiNhìn dòng tàu chi anh gửi tên aiDon't take it away,take it away, don't take it awayThầm mơ mênh thấy đều trong mắt emĐể anh dâng thôi trong hoa đêm đenDẫu biết nhạt xác thức khô để bước một bước xaTrá trơ trong em ngàn lời chẳng thể nói lênTựa ánh ba mây sáng dậy từng ước phiềnCảm xúc em đâu hay nào vẫn còn đâyNhìn về khi đó,em chẳng thể ngờMọi điều người trao trí hoá giấc mơTận sau tâm ý,xa rời là khi người dấu dương ơChẳng nhận ra,cảm xúc trong môi cứ xôi vãiNhìn sau và bước từ hòa lại cứ saiTake it away, take it away, just take it awayNgồi cafe,và lâu lưu trong đêm cớ thêm dàiNghe sông tâm trí anh gửi tên aiDon't take it away,take it away, don't take it awayChẳng thể đưa lối cho cuộc sống khó khănVì anh thấy đâu cần đôi kháChỉ là vẫn trong thời khác của anhLiệu có là vô nghĩaVà với mỗi bước anh vẫn đang phê nênLiệu anh có nên bỏ hết điQuá cà phê,bình hoa chỉ để lại như gió xaAnh viết cho ai nghe những nỗi đauMà đâu có ai bận tâm đâuVà em cũng đâu thể yêu thấuThế lối trôi quen với những gì ngày trái quaThấy khó khi em đành bông tay với tình yêu anhLên một khu trời đất cũTrong những giấc mơ rơi rơi trong anh cơn sôi vơiNhìn sau và bước từ hoa lệ cơn saiTake it away, take it away, just take it awayNgồi cà phê,và lối lối trong đêm cớ têm dàiNhìn sông tàu chi anh cười tên aiDon't take it away,take it away Don't take it away