Bài hát: Tự Tình Quê Hương - Lưu Mỹ Linh
Lên rừng già
nghe suối hát
xuống biển cả
nghe sóng rào
ra ngoài đồng
buổi sớm mai
vô nương rẫy
khi chiều xuống
lên đồi nằm
nghe gió mát
biển cát thường hay
dỗi hờn
trên đồng ruộng
nghe lúa reo
đấy quê hương mình
đẹp biết bao nhiêu
ngạt ngào
hương thơm
mùi rơm lúa chín
bờ dậu dây leo
bóng mát quanh vườn
đêm trăng vàng
hoa cau trắng xóa
trên sông dài
vi vu tiếng sáo
a à ơi a à ơi
mẹ ngồi ru con
nhiều đêm
thức trắng
mẹ ngồi đong đưa
chiếc võng sau hè
nghe đông về
mẹ khơi bếp ấm
đêm xuân nồng
hoa mai nở sớm
a à ơi a à ơi
Lên rừng già
nghe suối hát
xuống biển cả
nghe sóng rào
ra ngoài đồng
buổi sớm mai
vô nương rẫy
khi chiều xuống
lên đồi nằm
nghe gió mát
biển cát
thường hay dỗi hờn
trên đồng ruộng
nghe lúa reo
đấy quê hương mình
đẹp biết bao nhiêu
nồng nàn quê hương
màu xanh biển lúa
ngồi nhìn trăng lên
tắm ướt lá dừa
đêm trên đồng
trăng thanh gió mát
em thơ đùa
tung tăng múa hát
a à ơi a à ơi