Một chiều bên dòng sông Lam anh gọi em cô gái lái đò
Chuyến đò chiều anh đưa sang sông
Anh thầm thương cô gái lái đò
Ngày ngày anh sang thăm em
Nhà em bên lở anh ở bên bồi
Câu đợi câu chờ đôi ta thương nhau
Trên dòng sông in bóng trăng thề
Một câu ví anh trao nửa câu ví em thương
Củ sắn củ khoai mồ hôi chát mặn
Thương anh rồi nhớ đợi nghe anh
Cứ chiều về cánh cò lội bên sông
Cô lái đò xưa nay tròn mười tám
Bao năm tháng trôi qua bao mùa xuân chờ đợi
Răng anh không về năm tháng đợi chờ mong
Răng anh nỏ về nỏ về bên em
Ơi câu ví anh trao mùa xuân anh trở lại
Em sang sông lấy chồng bỏ mặc bến đò xưa
Quên câu thương câu chờ lỡ hẹn người ơi
Nắng chiều về sáo diều gọi trăng lên
Tiếng hò gọi em cô lái đò ngày ấy
Anh nhớ cùng em trên con đê nhỏ
Trên cánh đồng tôm cá còn thương nhau
Anh trở về tìm lại đò xưa
Núi Hồng ơi trách chi đò lỡ duyên tình
Nợ duyên đứt gánh nên anh đi tìm câu ví sông Lam