Người đời thương gọi nàng là Thủy VănNgười lòng mình mà nhìn đời ói ấmTình yêu thật tâmVậy làm sao ta sẵn sẽ thiếu còn nhiều điều Dàn Thủy Văn,nỡ tình thì đànhTrả kiếp sau Mình trung phùng với nhau như Ngày đầuđánh lòng đông nào biết trước đâu mai sau nên duyên hay luôn phiền phần say dầu kiểu ơi em đợi kịp nào để yêu mà nhiều đớn buông liêuvì mong yên lòng tình chỉ duyên em xuân xa nàng thấm duyên nợ mấy đời bình yên mệnh ta trung truyềnhê nên chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài người đời thương gọi nàng là Thúy Văn được lòng mình bài nhìn đờiTình yêu tâm, vậy làm sao ta sẵn sẽ hiểu còn điều rằng thấy vếtNặng tình thì đành trả kiếp sau,đêm dù cùng với nhau như ngày đầuCác khác gì loài mụnQuá nhiều thua nhiều ngang rẽ thì thua đờiHồng nhân thì chua người hoang vang tàn ớ ớKiều ai thân tiếc nhất quyết là trọn đờiMắt biến liên tiếp nhìn bầu trờiThêm và văn vương chưa hiểu và nhânNgười đam tiêu và sân si tệ cột lắm bao phần mìKiều ơi em đợi kịp nào để yêu mà nhiều đớn cô liuVì mong yên lòng tình chỉ duyên em xuân xaNàng vẫn duyên nợ mấy đời bình yên miệng ta chuôn chuyênThế nênChỉ người phong kia mấy bằng ba chữ tàiNgười đẹp thương quen ăn là trí vănĐưa lòng mình mà nhìn đời oánh ấmTình yêu thật tâmVậy lập sao ta sẵn sẽThiếu còn nhiều điều dần thuyết vănNỡ tình thì đành trả kiếp sauNên chung phùng với nhauNhư ngày đầu lấy hoáyVừa được vài giây hôm nayBước lên kiệu hòa tình chị em taNgười lạ chẳng mấy thiết tha và đem ra bàn tangCó quanh lòng nhìn xem về nhau nhiều thiệt yTrong tình đau đôi khi chúc lấy nhiều thị phiKiện vui bao năm chỉ vẫn ti tíNgày cuối tiếng hay theo sông bi trong lý tríThương ngoài nàng là thủy ban,đừng lo mình mà nhìn đời quấy ámTình yêu thân tâm,ngày sau ta sẵn sẽ,yêu con như điều dần thủy banNỡ tình thì đành trả kiếp sau,là mong không nhớ nhau như ngày đầu