Đường thương đau đầy ái nhân gian ai chưa qua chưa phải là ngườiTrong thói đời cười ra nước mắt xưa trắng tay gọi tên bằng hữuGiờ giàu tan quên kẻ tâm giao còn gian dối cho nhauNgười yêu ta rồi cũng xa ta nên chung thân ta dần cuộc đờiĐôi mắt nào từng đêm bước ra bên chiếu chân tình xa nhịp thởĐêm đổi tay khi rủ bớt mê còn chưa xót trên bước vềDiệu chân ai gội niềm cây đắng những suy tư yên đầm đường chânMình còn ai đâu để ủi khi chót xa vung lầy nhấn thềCó ưu tư muộn xiên lên xa mơ