Ver 1: Nhọn
Cố vượt wa hết cơn mưa này mong ngày mai sẽ là nắng..
Đã bao nhiu lần lặng nhìn em cười nhưng sao môi toàn là vị đắng..
Chút cảm giác vs a cũng hok có..
Thật khó phải hok em..
Phải chăng em đang giấu kín đi n~ tình cảm cho a phải hok em..
Anh đang đùa đó..
Vì tình cảm e trao a có đâu..
E vẫn sống thoải mái đâu có pek rằng vết th* trong tim a kha’ sâu..
Có vá khâu đến cách mấy nó cũng hok thể lành lại đc..
Cũng như sợi dây tơ hồng đã đứt thì đâu thể nào nối lại đc..
Và thứ ngăn cản em đến vs anh đâu thể đổ thừa cho khoảng cách..
Đó là sự ràng buộc trong tâm hồn em làm sao vượt wa đc thử thách..
Nó biến em thành kẻ ngu ngơ đang đi lạc giữa rừng già..
Nó chôn vùi hết tất cả niềm tin hy vọng của a vào đất đá..
Thật sự anh đang là ng` vô hình hay chính e là kẻ vô tình..
Khiến a đánh mất đi ka’I lý trí tâm thức dần trở nên vô định..
Rồi ánh nắng của bình minh sẽ xua tan đi cái giá lạnh..
Nhưng mà làm sao đc mang lại hơi ấm khi con tim đã nguội lạnh..
Ver 2:GoMiBun
Anh à..
Em thật sự cũng hok pek nói làm sao đây..
Em xl~ em đã pek tình cảm anh dành cho em mà vờ như hok thấy..
Cũng đã mấy lần em đã cố gắng để nói cho anh biết đc..
là sự nhớ th* anh dành cho em bấy lâu nay chắc là do a ngộ nhận trước..
anh quên em mau đi..
em hok đáng để anh làm như thế nên xyn a đừng cố yêu th* lâu chi..
làm sao ta có thể đến đc vs nhau khi mà tình cảm anh dành cho em từ tr’c tới h chẳng qua là..
là do thời gian đã tạo dựng nên nó trở thành 1 cơn say nắng tí chút thôi anh..
hãy tỉnh lại và để nó trôi nhanh..
đừng ngĩ ngợi j nhìu vết th* có sâu có đau cách mấy 1 tgian cũng rồi lành..
cũng như là cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh và ánh nắng cũng sẽ lên..
hay là cũng như lòng anh đang nguội lạnh rồi sẽ có ng` mang lại n~ yêu th* làm cho a ấm lên..
em thì vẫn sẽ tiếp tục đi theo con tim mình..
mặc cho ngta có dối lừa