Ver 1: Nhọn
Cố vượt wa hết cơn mưa này mong ngày mai sẽ là nắng..
Đã bao nhiu lần lặng nhìn em cười nhưng sao môi toàn là vị đắng..
Chút cảm giác vs a cũng hok có..
Thật khó phải hok em..
Phải chăng em đang giấu kín đi n~ tình cảm cho a phải hok em..
Anh đang đùa đó..
Vì tình cảm e trao a có đâu..
E vẫn sống thoải mái đâu có pek rằng vết th* trong tim a kha’ sâu..
Có vá khâu đến cách mấy nó cũng hok thể lành lại đc..
Cũng như sợi dây tơ hồng đã đứt thì đâu thể nào nối lại đc..