Rót thêm một chén sau thôi
Mong quên một bóng hình trôi vui trời
Xoay hoài tóc cứu ngã xương
Mà tim vẫn rối như đường tơ vương
Phố đèn bùng tiếng đàn khô
Lời ca cũ hát chẳng ai nghe rồi
Ta ngồi với bóng chính mình
Nói đôi ba chuyện buồn không thành em
Em đi như gió mùa xa
Ta ngồi góng gió để thầm đợi em
Một lần thương trọn đời em
Một lần lỡ ngàn đêm mơ hoài
Không phải vì men
Mà vì em
yêu quá nên quên
Quên lối về
quên cả mình
Chỉ nhớ ánh mắt đắm chì
Ta say không phải vì đau
Mà vì em không ở bên nhau
Ta rời đi
ta đứng lại
Say mãi một đời
ri nhau
Lỡ yêu ánh mắt đen sâu Một lần trót dại mất nhau mùa đời
Nỗi đau chẳng nói thành tênh Chỉ nghe rĩ rắn qua đêm lạnh lùng
Đêm mai không hết thương ta mà ta cứ giữ Chẳng trao được ai
Ta là kẻ sống vì ai Giờ ôm cây đắng mà hoài chưa quen
Anh không trách chỉ buồn thôi Vì đừng gọi nhau bằng tất cả cuộc đời
Em như mây trôi qua trời Còn anh là kẻ vào chơi với bóng
Ngày nào còn tay nóng tay
Giờ chỉ còn mùa rượu say
Không ai hay ta đã khóc
Ngoài đêm ta ngạc lẻ dài
Ta say không phải vì men Mà vì em yêu quá nên quên
Quên lối về
quên cả mình Chỉ nhớ ánh mắt đắm trì
Ta say không phải vì đau Mà vì em không ở bên nhau
Giờ đi
ta đứng lại
say mãi một đời vì nhau
Gió thêm
cho hết ngày Gió luôn
vẫn nhớ này
Không say vì rượu
Ta say vì em