RU EM TỪNG NGÓN XUÂN NỒNG
Ru mãi ngàn năm dòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm
Trên mùa lá xanh
Ngón tay em gầy nên mãi ru thêm ngàn năm.
Ru mãi ngàn năm từng phiến môi nềm
Bàn tay em chau chuốt thêm cho ngàn năm
Cho vừa nhớ nhung
Có em dỗi hờn nên mãi ru thêm ngàn năm.
Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ nuôi trọn một đời nuôi một đời người
Mùa xuân vừa đến, xin mãi ăn năn mà thôi.
Ru mãi ngàn năm từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm
Giận hờn sẽ quên
Dáng em trôi dài trôi mãi, trôi trên ngàn năm.
Ru mãi ngàn năm vừa má em hồng
Bàn tay đưa anh đến quê hương vàng son
Vào trời lãng quên
Tóc em như trời xưa đã qua đi ngàn năm.
Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ nuôi trọn một đời nuôi một đời người
Mùa xuân vừa đến, xin mãi ăn năn mà thôi.
Ru mãi ngàn năm từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm
Giận hờn sẽ quên
Dáng em trôi dài trôi mãi, trôi trên ngàn năm.
Ru mãi ngàn năm vừa má em hồng
Bàn tay đưa anh đến quê hương vàng son
Vào trời lãng quên
Tóc em như trời xưa đã qua đi ngàn năm.
(Còn lời ru mãi vang vọng một trời
Mùa xanh lá vội ru em miệt mài
Còn lời ru mãi, còn lời ru này
Ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai!)