Ver 1: Boo
lại viết
k ngừng nghỉ cùng vs cây bút, chẳng biết
kim đồng hồ nhẹ mang từng phút trôi qua dần
bình minh đến, như bao ngày vẫn thế
trôi nhẹ trôi đi
những hình ảnh cứ xoay vòng lặp lại trong cuốn phim dài
tưởng như vô tận và k có kết thúc
điểm cuối có lẽ là lúc mà thân xác a ngã gục
a k đủ cho e 1 vòng tay
a đã khiến con tim e bay về nơi khác
nơi mà những cái ôm luôn luôn sẵn sàng
đến bên e mà k cần đòi hỏi
k làm e ứa ướt bờ môi
k có những cái lắc đầu hay từ chối
k 1 lần phải nói câu xin lỗi
a k thể ngừng lại những suy nghĩ trong đầu nó cứ cuốn quanh, ám ảnh a qua mỗi phút
a cố thoát ra từng chút, nhưng dường như đôi tay này bất lực
mang a quay lại
*** a xuống dưới những hố đen cùng k ai
bên cạnh a là hư vô và trống rỗng
còn lại
và cuốn phim dài lại tiếp tục
xoay vòng
xoay vòng
Ver 2: xinpiti
và từng lời hát và từng nhịp đập thấm đẫm trong dòng flow
đã cố gánh vác những gì còn lại ta vik ra từng câu
ta bật khóc trong ko gian lạnh ngắt, nơi con tim quặng thắt
là bởi tình yêu nơi thượng đế cho ta đã k còn vững chắc
để khi gặp nhau ta đã iu nhau trong vài ngày
để rồi mất nhau mãi trong vô vọng nơi tiềm thức chỉ vài giây
và vẩn biết ta ko sinh ra cho nhau
vậy nên a đã ra đi như 1 cơn gió lạnh lùng hay quên mau
ah...như e hay thường nói...tình yêu thì lắm bể dâu
những a vẩn tin 1 ngày bình mình xua đi nổi đau a thể dấu
và a vẩn chờ, đôi mắt a thẩn thờ
khi mà đáng lẽ a phải quên đi những kỉ niệm k cần nhớ
rồi cũng đến lúc những gì e mún là a cần phải đổi mặt
nước mắt và cơn đau hòa quyện vào câu rap a k thể gói chặt
để hơi thở của 2 con người xa lạ k còn hối hấp
và để 2 phần lương tâm nơi tâm can a của anh ko còn có thể nào đối chấp
đêm từng đêm a ngồi trong bóng tối, gục đầu vùi dập vào chiếc gối
và rồi vẩn khóc thật nhiều cho mối tình xa dù bik đã lạc lối
a hiểu thực tại trước mắt a bây giờ là nothing
tìm lại cảm xúc để vik ra những âm hưởng tồn tại qua smoking
nhẳm mắt, để đêm trôi qua mau và a chỉ mong dc thứ lổi
khẻ nấc , trong đêm đen và linh hồn a mong dc chúa trời cứu rỗi