只要风哼起那歌
Chỉ cần gió xướng lên khúc hát
流水便为它轻和。
Nhẹ hòa vào dòng lưu thủy
千万年流过,
Nghìn vạn năm đã qua
阡陌都换作河,
Ruộng nương hóa thành hoàng hà
歌还唱呢
Vẫn còn vang khúc hát
那些最早的歌者,
Của người cất tiếng hát đầu tiên
却随流年飘零辗转何处去了?
Cứ phiêu linh theo năm tháng chẳng biết âm vang đến nơi nào
浮生里执着什么?
Kiếp phù sinh sao cứ cố chấp?
是爱是恨呢?
Là yêu là hận ư?
还是耳畔的歌?
Hay chỉ có khúc hát bầu bạn?
夜雾中的灯火?
Như ngọn đuốc trong sương đêm?
都轻声问着
Nhẹ nhàng mà hỏi rằng:
此生执着什么?
Đời này vì sao mà cố chấp?
你若问我,
Nếu người hỏi ta
我答奈何
Ta nói sao đây
无可奈何
Không trả lời được
缘来缘去得之失之
Duyên đến duyên đi, được chi mất chi
这浮生不过如是
Kiếp phù sinh chỉ có thế thôi
前世今世皆是患得患失,
Kiếp trước kiếp này cũng xem được gì mất gì
这轮回到何时能止?
Luân hồi đến khi nào thì kết thúc
听人说这世间事
Nghe người bàn chuyện thế nhân
除却生死皆闲事,
Chẳng bận tâm gì ngoài chuyện sinh tử
若真如此我愿抛却生死,
Nếu đúng là thế ta nguyện vứt bỏ sinh tử
但求能舍了那些身外闲事
Chi mong có thể vứt hết mọi chuyện ngoài thân
愿就此舍了轮回;
Nguyện từ đây vứt bỏ luân hồi
求一世不必喜悲;
Cầu một đời không vui không buồn
若问尘世一遭究竟为谁;
Hỏi rằng một kiếp trần thế cuối cùng vì ai
惟愿皆能不曾言悔
Chỉ nguyện chưa từng phải hối hận
图一醉
Muốn uống thật say.
Zhǐyào fēng hēng qǐ nà gē
Liúshuǐ biàn wèi tā qīng hé.
Qiān wàn nián liúguò,
Qiānmò dōu huàn zuò hé,
Gē hái chàng ne
Nàxiē zuìzǎo de gē zhě,
Què suí liúnián piāolíng niǎnzhuǎn hé chù qùle?
Fúshēng lǐ zhízhuó shénme?
Shì ài shì hèn ne?
Háishì ěr pàn de gē?
Yè wù zhōng de dēnghuǒ?
Dōu qīngshēng wènzhe
Cǐshēng zhízhuó shénme?
Nǐ ruò wèn wǒ,
Wǒ dá nàihé
Wúkěnàihé
Yuán lái yuán qù dé zhī shī zhī
Zhè fúshēng bùguò rúshì
Qiánshì jīnshì jiē shì huàndéhuànshī,
Zhè lúnhuí dào hé shí néng zhǐ?
Tīng rén shuō zhè shìjiān shì
Chúquè shēngsǐ jiē xiánshì,
Ruò zhēn rúcǐ wǒ yuàn pāoquè shēngsǐ,
Dàn qiú néng shěle nàxiē shēn wài xiánshì
Yuàn jiùcǐ shěle lúnhuí;
Qiú yīshì bùbì xǐ bēi;
Ruò wèn chénshì yī zāo jiùjìng wèi shuí;
Wéi yuàn jiē néng bùcéng yán huǐ
Tú yī zuì