Anh có nghĩ rằngThế gian luôn đầy ắp phép màu khôngNhư cái cáchTa luôn có được thứ ta muốnCho dù duy tâm hay duy vậtThì duyên số có phải là thậtHay chỉ là tình cờ chúng ta gặp mặtNhưng tại sao em đã thấy thân mậtNgay lần đầu anh trao ánh mắtHay vì vũ trụLuôn có cách để sắp đặtMuôn ngàn kiếp chúng ta trải quaVô số mảnh ghép của thời gianHai linh hồn lại quay về nhàMơ hồ sâu kín trong tiềm thứcEm đã nhìn thấy anh từ trướcNhững giấc mơ dự báo hiện thựcĐây là mơ hay thậtEm cũng chẳng biết đượcChỉ biết rằng hai trái timĐang rung động ở cùng một tần sốMọi thứ viết trên những vì saoRằng anh với em sẽ đến bên nhauVà nếu ta chỉ là những hạt cátTrôi dạt trên những sa mạc bao laNếu ta chỉ là những ảo giácMơ màng vô tận trong từng giác quanNếu ta chỉ là những đốm sángLấp lánh xa thật xaTrong khoảng không bát ngátCủa thiên hàTa vẫn sẽ nhận ra được nhauEm biết rằng ta không tránh đượcViệc phải li biệtNhưng anh sẽ không thể quênAnh vẫn cảm thấy được emVà cho dù ta quên mất khuôn mặtDù chuyển kiếp ta đổi nhân vậtVẫn vương vấn một bóng hình bí ẩnVà tất cả những thứ ta làmCũng chỉ dẫn đến một điều duy nhấtRằng tình yêu nàyTa chưa bao giờ đánh mấtMuôn ngàn kiếp chúng ta trải quaVô số mảnh ghép của thời gianHai linh hồn rồi phải chia xaMọi bài học trên ngả đường riêngHãy nhớ luôn có em ở bênKể cả khi em không hiện diệnVà có lẽ lí doMà ta phải tách biệtĐể ta cảm nhận ước mong mãnh liệtĐược hòa quyện thêm lần nữaVì mọi thứ viết trên những vì saoRằng đối với nhau ta luôn là nhàNên nếu ta chỉ là những hạt cátTrôi dạt trên những sa mạc bao laNếu ta chỉ là những ảo giácMơ màng vô tận trong từng giác quanVà nếu ta chỉ là những đốm sángLấp lánh xa thật xaTrong khoảng không bát ngátCủa thiên hàTa luôn sẽ tìm thấyĐường về bên nhauBên nhauTa luôn sẽ tìm thấy đường vềTa luôn sẽ tìm thấy đường về