Nhà tôi bé bé Con conVán gỗ chấp và lỗ trốnNơi bà tôi ban quan ban choƠi à xóm diềnNhà tôi khi ấy trước cửaTrong một cây cao ấy cây mậnNơi trẻ thơ lọc nhọc liu diêuƠi à bạn hiềnNhà tôi xưa loang lố gãy tườngKhói bếp khắp nhàLàm cay cay đôi mắt tôi Cây mắt tôiNhà tôi khi ấyTôi,tôi Ngồi cuốn quay bên chiếc tiviĐen và Trăng Bê bê đê kê nhau Nghe chuyện đờiÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongTôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mong,xin được trở về lại tuổi thơNhà tôi khi ấy có gánh bắp nấu lâu lâu ngang quaKhi chiều xuống ấy có tiếng rào bánh tiêu bánh bòNhà tôi còn có mạnh đất,bọn tôi hay khuết lỗ băn biCó dây dép mấy đứa ấy về phân trời lò còNhà tôi bên con hếm gấp gề nơi có ông nộiTập cho tôi chạy xe đạp, xe bé nhỏNhà tôi như vậy,vậyChào từ biệt tôi trong ánh nắng vàngTrong ngày ấy lúc mới biết đến tháng năm học tròÔi tôi nhớ mong,ôi tôi nhớ mong,ôi tôi nhớ mong,tôi nhớ mongXin được trở về lại tuổi thơGiờ đây nhà cao với quán mời kháng trang lung linhĐâu còn nữa ấy những tiếng rào banh tiêu bánh bòGiờ đây trẻ thơ đâm đuôiMột niềm vui thu riêng mìnhĐâu còn nữa mấy đứa ấy vẽ phân trời lò còGiờ đây bao khu phố tróc trờiAi cũng tất bậtCòn ai đâu ngồi cấy mận mà nhó toGiờ đây tôi đứng chơi vơiNhìn dòng xe cứ xuôi ngượcTrong làn nắng kí ức quá khứ đang phải nhạt mờÔi tôi nhớ mong,ôi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mong,tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mong,ôi tôi nhớ mongXin được trở về lại tuổi thơÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongTôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongÔi tôi nhớ mongXin được trở về lại tuổi thơ