Lạc quan
chưa đảm đông,
nhưng khiên một mình thì lại không
Cố tỏa ra là mình vỗ miếng sâu bên trong nước mắt là biển rộng
Lắm lúc chỉ muốn có ai đó
Giàn tay ôm lấy tôi vào lòng
Cho tiếng cười trong mắt tôi vang vọng cô đơn
Một lần rời khỏi những khoảng trống
Mai nần tinh phủ nắng nơi u ớt
Để trời cảm xúc tìm về với mong sống
Để nỗi buồn tôi bám với mạng đêm sướng trên khóe mi
Ngày mai tôi ngừng động chỉ một lần thôi
Cho sự yếu đuối hôm nay tôi đợi mong Người lạ ơi
Người đến ủi an tâm hồn để đừng khóc
Người lạ ơi xin cho tôi mặn mờ vai
Tựa đầu gục ngã
Vì mọi mệt quá
Người là ai xin cho tôi mượn nụ hôn
Mượn rồi tôi trả đừng vội vang quá
Người là ai xin hãy ghé mua *** tôi
Một liều quen lắm để tôi thanh thản
Người là ai xin cho tôi mượn niềm hôn
Để lần yêu đuối này là lần cuối thôi
Một người vô lực,
một người vô lực
Chỉ
cần vào vai người nụ rồng
Chân thành được dẫu sóng mộng mắt
Còn chia sắt những nỗi sầu mênh mông
Cho trái tim yêu đuối được nghỉ ngơi
Cỏi lòng hoảng sơ hôm nay thôi dậy sống
Một người với tôi vậy là đủ
Những thứ còn lại chẳng quan trọng
Một người không bao giờ nhắc về quá khứ
Không để tâm tới những ngày tôi ngây dại
Mở lòng bao dung bằng tất cả thương cảm
Dù biết chẳng thể cùng đi hết ngày mai
Cứ nhẹ nhàng bình yên như mây trôi
Cảm xúc không cần phải ngây lối
Là nghe thật hết có lòng tôi một người tôi cần lúc này chỉ vậy thôi
Nước đuôi này là lần cuối cùng
Chỉ
đơn giản là tình yêu lâu nay cãi trở tâm tư tôi ở đây
Vậy mà chẳng có ai hiểu
Thứ tôi mong mỏi từng ngày
Chỉ đơn giản là tình yêu
Người là ai xin chúc tôi mạnh mẽ vài
Người là ai xin
hãy gắn mắt dù tôi
Một điều quen lắng để đời thanh thản