1. Nhớ lại thời khi thơ ấu
Chiều nào cũng rủ nhau chơi đá cầu
Tối về thì ngồi cùng nhau
Nói những câu chuyện mai sau
Bố làm về mang theo bánh
Mẹ cũng đã nấu xong bữa cơm chiều
Chẳng có điều gì tuyệt vời hơn
Là những bữa cơm gia đình
Thời gian vội lặng lẽ trồi
Còn bên mình hồi ức thôi
Lúc bé cứ mong nhanh trưởng thành
Để được tự do chạy theo ước mơ
[ĐK:]
Giờ đã lớn rồi mọi thứ thay đổi
Người xung quanh mình còn ai thương mình
Lúc làm về chỉ thấy nặng nề
Đè lên đôi vai mỗi đêm
Thành phố tấp nập người đi qua lại
Nhiều lúc nhớ nhà cứ ngồi khóc một mình
Những lần vấp ngã, phải tự đứng dậy
2. Phải bộn bề lo em nhỏ
Mẹ đã gánh nắng mưa bao khó nhọc
Để một mình chịu cô đơn
Khi bố đã không còn bên
Gió đầu mùa mang mưa đến
Nơi con ở nhớ thương lắm quê nhà
Chỉ thấy đường về nhà dài hơn
Khi chẳng biết mai thế nào
Cuộc sống mà người xa nhà
Phải khó khăn để vững vàng
Đến lúc đã qua tuổi trưởng thành
Thì chỉ thầm mong để được bé lại
[ĐK:]
Giờ đã lớn rồi mọi thứ thay đổi
Người xung quanh mình còn ai thương mình
Lúc làm về chỉ thấy nặng nề
Đè lên đôi vai mỗi đêm
Thành phố tấp nập người đi qua lại
Nhiều lúc nhớ nhà cứ ngồi khóc một mình
Những lần vấp ngã, chẳng ai đỡ dậy
Đã bao lâu con chưa về nhà về với bữa cơm gia đình
Vì chặng đường dài phía trước còn nhiều gian khó