Nhiều lần hỏi đồng
Nếu thế gian công bằng không
Là một người đàn ông
Sao phải che những giọt nước mắt
Phạm là người chân
Đều sẽ mang những khổ đau
Chẳng cần ngại ngùng cứ khóc cho nhẹ lòng
Cuộc đời này như con nước
Mình chỉ là bèo trôi
Tiền bạc là phù ru
Dù sao cùng ai cũng phải nhắm mắt
Thời gian lấy đi tuổi thanh xuân
Khi tháng năm cứ bộ tình trôi
Bàn tay trời với niu sao
Giữ sao được tuổi xuân
Chuyện một người đàn ông
Đã dặn lòng phải thật tương gian
Mà sao trong đêm cô phong lệ tuôn rơi
Dù cây đắng khóc lời khờ than,
trốn dấu sâu bên trong tiềm thương
Một mình chịu đứng nỗi đau chẳng ai hỏi hàn,
sẽ chia
Rồi dần dần thanh quen,
ngộ nhận rằng mình thật mạnh mẽ
Nhiều lần hỏi lòng
Liệu thế gian công bằng không?
Một người đàn ông sao phải che những giọt nước mắt
Phạm là người chân đều sẽ mang những khổ đau
Chẳng cần ngại ngùng cứ khóc cho nhẹ lòng
Cuộc đời này như con nước mình chỉ là bèo trôi
Tiền bạc là phù ru sau cùng ai cũng phải nhắm mắt
Thời gian lấy đi tuổi thanh xuân,
khi tháng năm cứ vô tình trôi
Bàn tay trời bới niu sao,
giữ sao được tuổi xuân
Chuyện một người đàn ông,
đã dặn lòng phải thật cưng dãn
Mà sao trong đêm cô phòng lệ tuôn rơi
Dù cây đắng không lời thơ than,
trốn giấu sâu bên trong tiềm thương
Một mình chịu đường nỗi đau chẳng ai hỏi hân,
sẽ chia
Rồi dần dần thanh quen,
ngộ nhận rằng mình thật mạnh mẽ
Mà có cảm giác lâu trong đời hoang khóng
Thời gian lấy đi tuổi thanh xuân Khi tháng năm cứ vô tình trôi
Bàn tay chơi với níu sao Giữ sao được tuổi xuân
Chuyện một người đàn ông Đã dặn lòng phải thật cưng dắn
Mặt sao trong đêm khô phò lệ tuôn rơi
Dù cây đắng không ngời thơ than
Chốn rớt sâu bên trong tiềm thương
Một mình chiều đứng nỗi đau chẳng ai hỏi hán
Rê chiếc rồi dần dần thanh quen
Ngộ nhận rằng mình thật mạnh mẽ
Mọi câu gần gian lao trong đời hóa hư không?
Mọi câu gần gian lao trong đời hóa hư không?