MÙA VÚ SỮA
Lối:
Nam:
Như đàn trẻ đùa vui bên áo mẹ,
chùm sữa rung rinh chín đỏ bên đường.
Nữ:
Cũng nhịp cầu tre lắc lẻo bắc qua mương,
Vẫn lối mòn xưa đưa anh về quê ngoại.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Dẫu mấy trận bơm rơi mấy lần đạn nổ, cành sữa bờ mương đã bao mùa chín đỏ như ánh mắt ngoại chờ mong một bóng nhỏ qua... cầu. (-)(-) Gió giữa vườn khuya rung cành sữa xạc xào.
Nữ: Đêm trở giấc nghe tiếng tàu cau rụng, lòng ngoại bồi hồi thương đứa cháu đi xa. (SL)
Nam: Trăng sáng vườn khuya như nỗi nhớ quê nhà, ngọn gió thì thầm gọi cành lá xôn xao. Gió chở tình ta vui giữa quê nghèo, có tiếng ngoại ngọt ngào ru con trong gió./-
Nữ:
Ầu ơ trầu xanh cây cứng lá dai,
Gió lay mặt gió...
Ầu ơ...
Gió lay mặc gió chiều ai ta chẳng chiều.
Câu 2:
Nam: Đường đuổi giặc qua bao mùa chiến thắng, nhớ quê ngoại thân yêu lắc lẻo nhịp cầu. (-)(-)
Nữ: Trăm đắng ngàn cay mưa nắng dãi dầu. Con nước đầy vơi theo dòng đời xuôi ngược, lòng ngoại vẫn là sông biển rộng bao la. (SL)
Nam: Trăm gót giày đinh giật *** qua nhịp cầu tre nhỏ giữa pháo bầy bom đạn Mỹ cuồng điên. Lòng ngoại quặn đau thương nhịp cầu cháy đỏ, từng trái vú sữa tím bầm như từng giọt lệ rưng rưng./-
Lối:
Nữ:
Nhà cháy bao lần dạ chẳng nao,
Trên nền đất cổ phủ màu tro.
Nam:
Một căn hầm nhỏ vui hôm sớm,
Cặm cụi thân già mặc gió mưa.
VỌNG CỔ:
Câu 4:
Nữ: Quê ngoại đã vùi sâu bao vết giày đinh quân thù tội lỗi. Gió lại về đơm mùa hoa cho lá đất cũng chắt chiu từng giọt sữa lên... cành. (-)(-) Nếm lắm đau thương nhưng dòng sữa vẫn ngọt lành. Trên lối mòn xưa em bước qua cầu nhỏ, gió chướng rộn ràng tà áo trắng nghiêng nghiêng. (SL) Con chim chuyền nhành ớt líu lo, nghe gió bay bay thơm mùi sữa chín.
Nam: Ngoại vuốt mái tóc con dạn dày mưa nắng, bông sữa thơm thơm rụng trắng tóc bà./-
TRĂNG THU DẠ KHÚC:
Nữ:
Bước nhanh nhanh