Nếu anh có người mới, chỉ cần nói với em một lờiEm sẽ buồn bàn tay, tiện biết anh tới bên ai kìaThật sự em rất vĩ thác, nhưng người lại dối tráVới em, anh thấy có được không?Người ta nói ta là đôi, hạnh phúc nhất trần đờiNhưng người ta chỉ thấy bên ngoài mà thùLời nói dối chân thật nhất, là anh chưa bao giờ hết yêuHay chỉ yêu mình emAnh muốn khoảng cách hai taAnh muốn khoảng cách hai taTừ thương trở nên lạ xaĐâu biết sẽ có một ngàyHoa lá trở thành xoài đáAnh nói anh có em rồiTại sao lại thương người taEm chỉ là kẻ được mờiĐến xem bạn đời của anhKý ức anh vẫn đi đâuPhải chẳng ở nơi vực sâuEm chỉ là kẻ được mờiEm cố lao xuống em nhậnĐể ghép lại bằng nước mắtĐau lắm cũng phải chấp nhậnRằng mưa là qua trời mâyChỉ là nắng quáSao cây lại mọng xa hoa*Người ta nói ta là đôiHạnh phúc nhất trên đờiNhưng người ta chỉ thấy bên ngoài mà thôiLời nói dối chân thật nhất, là anh chưa bao giờ hết yêuNgười ta nói dối chân thật nhất, là anh chưa bao giờ hết yêuHãy chỉ yêu mình emAnh muốn quang cách hai taTừ thương trở nên lạ xaĐâu biết sẽ có một ngàyHoa lá trở thành sói đaAnh nói anh có em rồiTại sao lại thương người taTại sao lại thương người taEm chỉ là kẻ được mờiĐến xem bạn đời của anhKý ức anh vứt đi đâuPhải chẳng ở nơi vực sâuEm cố lao xuống em nhặtĐể ghép lại bằng nước mắtĐau lắm cũng phải chấp nhậnRằng mưa là qua trời mâyChỉ là nắng quáSao cây lại mọng xa hoaAnh muốn quang cách hai taTừ thương trở nên lạ xaĐâu biết sẽ có một ngàyHoa lá trở thành sói đaAnh nói anh có em rồiTại sao lại thương người taEm chỉ là kẻ được mờiĐến xem bạn đời của anhKý ức anh vứt đi đâuKý ức anh vứt đi đâuPhải chẳng ở nơi vực sâuEm cố lao xuống em nhặtĐể ghép lại bằng nước mắtĐau lắm cũng phải chấp nhậnRằng mưa là qua trời mâyChỉ là nắng quáSao cây lại mọng xa hoaChỉ là nắng quáSao cây lại mọng xa hoaChỉ là nắng quáSao cây lại mọng xa hoa