Gió lai cành cây nhãn lòng Hát câu âu ơ nhớ mong Chim chiều lẽ bàn ngoài sông Em còn mong đợi người dân Thương đã lâu chờ em ở đâu Ở đâu anh cũng chờ Thanh xuân em mười tám Rất đông người đang ngắm Nhìn bao tháng đông qua mệt khùng em Những tiếng thơ sai lặng trong đêm mùa Muộn phiền vẫy kín Trách sao để nhiều trái ngang Phần em đau xứng với đau thương Mà sao cay đắng đến trong đường Tiếc cho mình chỉ là đơn vương Nàng cố hứa chẳng được gì Cuối cùng thì mình phải kiếp Anh cũng chỉ là vì Tiếc cưỡng mình thôi Mặt đêm phút ánh đèn mờ Anh ngần ngờ biết ra lòng chờ Nói xa một lời trước khi em vời đi Từ giờ chẳng còn bên nhau Gửi nhau câu chào mà lòng đau biết bao Vì con mẹ da em thơ Đáp mương sinh thành dù lòng như bay lững lơ Nhìn lại em xem những bót đoá hóa tàn Tại sao lúc đó anh không nghe lời cha mẹ gàn Đặn bàn tay đó lên đường Và đây rồi suy nghĩ đừng vội Vì nơi đó còn có Con anh ơi vẫn còn đấy Cùng với những em đứng bàn tay Anh đã xa thật xa Và êm ấm bên người ta Chắc chỉ môi em vẫn còn thương Buồn trên mi ơi sao mi vẫn còn vương Sao chẳng quên một người chỉ mang những lừa dối Tuyên đưa tình ai sang bên tôi Mơ một cùng trời chơi vơi Lộng dàn cơn sóng như muốn cuốn trôi tất cả Hẹn nhau cuộc tình ở kiếp khác Khi ấy chẳng phải cơ hạn Sao chẳng để lạc mắt nhau buồn hàng mê sâu Nhậm mùi chim sáo bay xa Chim duyên còn đứng lẽ lôi một mình Căn lòng đau sóng chim khuya Sao em đẩn bước qua cầu phân anh Bao tháng đó qua mệt không em Những tiếng thở sai lặng trông đêm buồn Muộn sinh vẫy kiếp trách sao đời nhiều trải ngang Phân em đau thương với đau thương Mà sao cây đắng đây trăm đường tiếc cho mình Chỉ là đợt thương, ngàn câu thương Chẳng được gì cuối cùng thì mình phải chia ly Anh cũng chỉ là vì tiếc thương mình thôi Mặn đêm phút ánh đèn mờ Anh ngần ngờ phía xa ngóc chờ Nói ra một lời trước khi em khỏi đi Tinh tinh tinh tinh tăng Tăng tinh tăng tinh tinh Đàn ngân nga khung ca mất nhau Tinh tinh tinh tinh tăng Tăng tinh tăng tăng tinh Âm giác trôi theo dòng biệt ly