Sáw tac: Trần Hoàn
Zuyện kể rằw trươc luc Wười ra đi,
Bac muốn we một câu hò xứ Huế.
Jưw khôw gian vẫn bốn bề lặw lẽ, Bac đàj nằm im.
Zuyện kể rằw Bac đòi we câu ví,
jớ làw Sen từ thuở ấu thơ,
mà xuw quaj vẫn lặw jư tờ.
Bac zờ mãi, zờ mãi khôw thôi.
Bac muốn we một câu hò Huế bởi nươc non zia căt vẫn zưa liền.
Bac muốn we một câu hò xứ Nghệ, bởi làw Sen day dưt trow tim.
Bac muốn we một đôi khuc dân ca, trươc lúc đi xa qua bên kia bầu trời.
Wười muốn đem tận vô cùw, bài ca đất nươc theo Bac đến mêj môw.
Lần thứ ba, Bác vẫy gọi xuw quaj.
Bac muốn we một đôi làn quan họ.
Ôi may sao bỗw có em gái jỏ, bươc vào, gần Bac.
Rồi căn fòw xao độw trow nươc măt.
Jữw lời ca nưc nở, tái tê
rằw "Wười ơi, wười ở đừw về..."
Bac jìn em, rớm rớm hàw mi.
Bac muốn we một câu hò Huế hoặc muốn we câu hat *** quê jà.
Bác muốn we một đôi làn quan họ bởi bài ca đât nươc sao quên.
Luc zia li, lời di zuc đơn sơ, Bac muốn xuw quaj đij nij lời dặn dò
Rằw đã yêu tổ quốc mìj, càw yêu tha thiêt jữw khuc hat dân ca
Zuyện kể rằw trươc luc Wười đi xa.
Zuyện kể rằw trươc luc Wười đi xa.