*Tiếp thoại thông báo lời mày không thể kháng cựĐồng hồ điểm giờ ta hẹn nhau tại một quán rượuChắc là em muốn gặp vì anh có thể gỡ rốiĐể quên hết những lời mà khi xưa ai đã lỡ nóiVài cuộc chuyện tình yêu đôi khi chỉ khiến em lười hơnOverthinking nó lại càng khiến em cảm thấy lười hơnHay là điều em cần chỉ là một người ồnMột người làm rớt cát để ký ức được bùi trônHôm nay hai tâm hồn rụp một dịu trángEm nói là đi cùng nhau anh không cần mang quanDạo bước trên phố anh đâu cần đi xaMình có thể bước đi xong cả thay vì taĐêm nay giờ tâm trạng mình lại thật mân mônCảm xúc không nở bỏCho dù trái tim em là đuổi tình hay bê tôngĐể tới một ngày đôi cùng phải đổ vỡVài câu nói anh ôm đầu môiSao tội tiện chẳng hề suy nghĩChỉ là thói quen khi cùng anhNhững nỗi buồn môi trùm sâu đắng sayBuồn vội đến cho em đời thươngGiữa hình ảnh em mùi sương hoa kimCùng những vấn vương gặp nhauNhẹ nhàng khôn chạm vàoTừng giây phút kề bên lại thấy anh gần chân anhEm chẳng hề như là anhCùng em mong có bao mẹn mưaCùng em đến cả một bầu trời saoVề nơi những niềm đau còn rơi lướt thưaTừ đời có mấy khi vui được như nayVà biết sớm ai ta đều sẽ còn nhauMình đâu chẳng hai ta được như vậyVì thế thôiĐể đôi cơn mơ đi trôiNếu giấm bao câu tìnhĐưa nhau đi xaRồi những con phố đông người quaVà họ muốn muốn được sống trong đầu mìnhChẳng còn bao người thể thaChẳng muốn ai thật sự muốnMuốn được sống trong đời mìnhTối nay ta có một buổi hẹnVậy gọi là xứng đángAnh đưa em đi giải quyếtSau những chuyện ngày thật đúng chánEm có thể thấy anh đôi cơn treo cho em bông hoa hồngVì tình yêu thì đâu phải là giao dịch chứng khoángNhững ký ức trong đầu chân đầy những thứ em ghi raNhững ánh kí ức tối tăm thì nó vẫn còn đang cố bámTình yêu cũng đâu có phải là một ván bì daTại sao ai đến với em cũng đòi làm vi số tácMà anh thì luôn là khổ thức phải trong câu chuyện tìnhCó thể chỉ là khi em cần thì anh hiện hìnhVì em biết mà nghe hơi điêuNhưng anh chẳng có một mối hẹnAnh chưa đọc được một tâm hồn khi bầu trời tối đenDù chuyện đến nay anh cũng không đến nổi xanhAnh giúp em tốt hơn như anh cũng cần được chữa lànhVà anh cũng không cần tìm những người lợi vìNửa tiếng bên em cũng quá đủ để biết tình yêu là gìNày câu nói anh mong đồng mốiSao rồi em chẳng hề suy nghĩChỉ là thói quen khi cùng anhEm ngưng em đồng mối trùm sâu nằm sayVui vui nhấn cho em lời đưaTựa tình là đêm hồi xưa quay kìmCùng mình vẫn đứng gặp nhauNhìn những cuốn trạo mauTừng giây phút kết em lại thấyAnh vẫn chẳng hềChẳng hề như là anhCùng em bước qua bao mến mưaCùng em đến các mút bầu trời saoVà nhìn những niềm đau càng rơi lửa thưaTừ đời có mấy khi vui được như nàyNhưng khi sớm hai ta đều sẽ còn nhauMình đâu chắc hai ta đều như vậyThế lối cẩn thận mãi sâu*