KINH CHIỀU
Kinh chiều lan tỏa cõi hư vô.
Sương khói quanh đây phủ mịt mờ.
Giữa cõi hồng trần duyên nghiệp nặng.
Lời kinh sao nhẹ tựa vần thơ.
Gởi tiếng yêu thương đến * đời.
Cho hồn đau khổ bớt chơi vơi.
Bến mây ảo mộng mau xa tránh.
Kinh mõ chiều nay vạn ý lời.
Lòng người bỗng sáng tựa trăng sao.
Như cả mùa xuân rợp hoa đào.
Từng ý từng lời xây cõi phúc.
Bình yên bến Giác hết lao xao.
Kinh chiều nhẹ tỏa đến muôn phương.
Rắc tròn hương hoa xuống nẻo đời.
Cho những hồn say mau tỉnh thức.
Độ lòng nhân thế ngập niềm thương.
Nghe tiếng kinh chiều lòng hết mê.
Chừng như rõ dấu nẻo đi về.
Trần gian xa mãi thôi vướn bận.
Bến Giác thênh thang lối đường về.