Tuổi thơ anhTuổi thơ anh mẹ ru bên cánh võngGió đung đưa cây khế sau nhàĐể người đi mang nỗi niềm thương nhớÔi quê nhà muối nắng hai sươngƠi quê mình nhút mặn cà chuaCó bao giờ anh viết được vần thơTrước mắt anh là trời xanh là biển rộngĐêm trăng lên nghe câu hò em hátThương cha ra đồng bắt con tép con cuaNuôi con nên người vai mẹ gầy khôDòng sông Lam chạy từ dòng LaNgàn phố ngàn sâu như dòng sữa mẹAnh đưa em về ghé bến Tam SoaAi ơi có về Hồng Lĩnh quê chaHoành Sơn hiên ngangVượt qua ngàn bão tốĐồng Lộc ơi mười bông hoa bất tửVi vu thiên cầm tàu anh ra khơiMênh mang câu hò kẻ gỗ quê ơiCó bao giờ anh viết được vần thơTrước mắt anh là trời xanh là biển rộngĐêm trăng lên nghe câu hò em hátThương cha ra đồng bắt con tép con cuaNuôi con nên người vai mẹ gầy khôDòng sông Lam chạy từ dòng LaNgàn phố ngàn sâu như dòng sữa mẹAnh đưa em về ghé bến Tam SoaAi ơi có về Hồng Lĩnh quê chaHoành Sơn hiên ngangVượt qua ngàn bão tốĐồng Lộc ơi mười bông hoa bất tửVi vu thiên cầm tàu anh ra khơiMênh mang câu hò kẻ gỗ quê ơiVi vu thiên cầm tàu anh ra khơiMênh mang câu hò kẻ gỗ quê ơiAnh thương em rồi tình ta chung đôiTa đưa nhau về Hà Tĩnh quê anh