achine sthan ph�� như
Trong mắt phố ký ức còn trong đêm phố không bóng người
Có giấu được mưa không ngưng nga trên phim đèn và lời nhạc ta vẫn chưa xong
Góc phố nay còn ai hay chỉ mình ta cùng những đêm thâu
Rêu phong gió lạnh nhau quá khứ cành thêm đau người đã đi thật xa
Giữa ánh trăng tròn khuyết mãi nơi đây ta mệt mỏi
Dừng bút vây tranh tựa thuyết vài mọi thứ đã dừng như trở lại trên con phố
Của giấc mơ ngày hôm đó ta nhớ nhưng không thể nào mà cố giữ
Trong mắt phố ta có là gì đâu
Xuân tàn rõ hạ mạng ta cũng chẳng là gì đâu
Phố không tên nay chỉ nhớ tâm hồn
Người khách lã phố ơi xin đừng đi
Hay phố vẫn đang còn trách ta
Phố không tên nay chỉ nhớ tâm hồn
Người khách lã phố ơi xin đừng đi
Hay phố vẫn đang còn trách ta
Ta lùi về góc phố chờ đợi một thứ dù biết chạy
Còn tối biết chờ đến bao giờ
Nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mong lỗi
Người đã đi xa ta để lại cho ta
Quay mắt mi cây ta lắp điện vui
Lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mắt mi cây
về góc phố chờ đợi một thứ dù biết chảy còn tối
biết chờ đến bao giờ nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mòn lỗi
người đã đi xa ta để lại cho ta khóe mặt nghi cay
ta lấp điền vui,
lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mặt nghi cay
một lần qua rồi thì vạn lần trở thành quá khứ
người không đến ta lại nhớ ta ước một lần là ra
như ta không gặp người,
đây chẳng phải buồn như thế này đâu
nỗi buồn kêu dài hết một ngày tròn cho đến ngày sau
viết cho người vào một đêm trắng
khuất bóng sâu góc phố với khối thuốc
Thuốc lại cành thêm đắng những bảng đèn dấu lặng đã theo cơn gió bay xa xăm
Ta chờ người nơi phố ấy đến bây giờ cũng đã 3, 5 người đi
Ta còn là khoảng trời riêng không còn là màu hồng
Ta đã chấp nhận cơn mưa thật lớn nhưng sao chẳng thấy được cầu vòng suy nghĩ
Trong tình xác dặn lòng là ta phải cố quên mọi thứ không như ta nghĩ
Cố gắng lại làm cho ta càng nhớ thêm
Hoàng hôn đã dừng tắt nơi góc phố,
cảnh sát đã tàn phai
Ta nhắm mắt chờ đến về nhưng không thể giữ chặt đôi bàn tay tạm biệt người
Ta đành trở lại nơi ta kết thúc nhật ký
Góc phố không tâm thôi ta xin người,
ta kết buộc Ta quay trở lại nơi mà ta và người đã từng qua
Mọi thứ đã dần xa,
người chẳng còn cần ta
Giấc mơ hôm đó giờ với ta cũng chỉ là tàn tròn
Phố A, người có nhớ khi ta về lại
Chẳng còn ai còn lại,
một nỗi nhớ vài chân nhật ký đã mòn phai
Những bảng đèn dấu lặng đã theo cơn gió bay xa xăm
Ta chờ người nơi phố A đến bây giờ cũng đã ba năm
Ta lùi về góc phố chờ đợi một thứ dù biết chảy còn tối
Biết chờ đến bao giờ nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mong
Lỗi người đã đi xa ta để lại cho ta khóe mắt mi
Kê ta lấp điền vui,
lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mắt mi
Kê ta lùi về góc phố chờ đợi một thứ dù biết chảy còn tối
Biết chờ đến bao giờ nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mong
Lỗi người đã đi xa ta để lại cho ta khóe mắt mi
Kê ta lấp điền vui,
lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mắt mi
Kê ta lùi về góc phố chờ đợi một thứ dù biết chảy còn tối
Bích chờ đến bao giờ nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mong lỗi người đã đi xa ta để lại cho ta khoe mắt mi cây
Ta lấp đỉnh vui,
lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mắt mi cây
Ta lùi về góc phố chờ đợi một thứ dù bí trình còn tối
Bích chờ đến bao giờ nhưng ta vẫn chờ cho đến khi mong lỗi người đã đi xa ta để lại cho ta khoe mắt mi cây
Ta lấp đỉnh vui,
lấy nỗi buồn vẽ hỏa nén mắt mi cây
Hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé!